MẸ CỦA CON LÀ
CÁN BỘ ĐOÀN
Mẹ đọc thấy người ta nói nhiều về bố
Là cán bộ Đoàn coi bộ cũng cực ghê
Mà hổng thấy ai nói gì về mẹ
Làm cán bộ Đoàn, mẹ chắc khổ nhiều hơn
Mẹ nói con nghe về chuyện hồi hôm
Mới kém mười giờ thôi, nhưng con thì đã ngủ
Mẹ vuốt má “bé ơi”, và lòng thầm nhủ
Ước gì mình về sớm chừng mười giây
Mẹ kể con nghe lúc sáng, con chưa dậy
Mẹ chẳng kịp hôn chào, cứ thế mà đi
Ngồi trên xe đọc tin nhắn bố ghi
“Con hỏi mẹ đâu rồi”
Nghe đắng ngắt bờ môi
Rồi hôm qua bố nhắn “Vân ơi
Nhi nó bơi được rồi em ah”
Mẹ giận mình, thấy tệ hơn người lạ
Sải cánh đầu đời, quan trọng biết là bao
Mẹ nói con nghe mẹ muốn biết nhường nào
Dẫn tay con đi, ngày đầu đến lớp
Nhưng con ơi, nào phải muốn là được
Việc mẹ thế này, con có hiểu mẹ không?!
Mẹ chẳng thể ước mong con hiểu thế nào là khát vọng
Muốn Tổ quốc đẹp giàu, tuổi trẻ phải sống sao
Mẹ chỉ ước ao khi con nhớ về mẹ
Thì màu áo xanh con hãy yêu mãi đến sau này
Thời thanh xuân của mẹ là vậy
Những chuỗi ngày vất vả không lợi danh
Nhưng cũng là những chuỗi ngày đẹp nhất
Để mẹ thấy mình sống trọn vẹn tuổi xanh
Dù sau này, thời gian có trôi nhanh
Con sẽ lớn, có thể, sẽ không thành cán bộ
Đoàn có đi cùng con hay chỉ là người giám hộ
Chỉ cần trong tim con,
Mẹ của con là cán bộ Đoàn.
<Facebook:Trần Hoàng Khánh Vân>
https://www.facebook.com/Trunguongdoan/photos/a.501296683388311/1339854162865888/?type=3&eid=ARAAFSdl3F2U_qOIqWBnt9z-bG7WSyT8ezbs1FNCVYNmJj9CQYk5aC_f9nNQzDMXbDnwvnHEStUZlkCY&__xts__%5B0%5D=68.ARDBY8_C7mLjX2cYjCnSSp-HIl5CZ6mgaNTnca9SjHoL544riHy5Al0XBGrV-uka-UJpl_aaa7EtnH1hBVT6PSPjPy0EuEzFrDZ85tA1F1hZrxCVkzZKWRZID18Ux8V3Al48NL8vD-yCCMhIZcEaARCXf1b3yeXSdlrSjE0MTM2poQmPC3CuWmoa1SJhbLslHQZUqpMVrNYOhG1RToUh-trEE3Dj2qIMZffOReoxCpurEk8f3gIUT7pgf31jocCHDA4vr9aa1ltTMAzZILpmoZ3nfnImiXWVGApuypwnWR1raZBbQeB9YObzto9XcCxMwVydaEhhpI5IFxqy9DmJVT0tPqCcLaLGnfMvglDtSFm3l28u2wB5u-CCtwSRuIiVEabcLEFAUQYsh0hc_j-qOGZWHKSTpAhW9W6pl_RqbO9cON6HhluUdYSkfMUX7PaTuTrruXWyF1JfL23uwM069xTUKY_1O-6_sKiIClV7Py47AAitOrX2ZZGK&__tn__=EHH-R