Tình nguyện
Gian khổ và quyết tâm
[ Cập nhật vào ngày (05/12/2021) ]

Tôi trong những năm tháng ngồi trên giảng đường với biết bao mộng mơ và ao ước, đột nhiên, COVID đến và mang theo cơn cuồng phong phá tan hết mọi thứ. Nhưng tôi biết, so với một đứa trẻ ranh còn ngày ngày cắp sách đến trường như tôi, thì có lẽ còn có nhiều mảnh đời cơ cực vất vả hơn rất nhiều.


“Ai cũng chọn việc nhẹ nhàng,

Gian khổ sẽ dành phần ai ?

Ai cũng một thời trẻ trai

Cũng từng nghĩ về đời mình”

Tác giả: Trọng Tấn

 

Tôi trong những năm tháng ngồi trên giảng đường với biết bao mộng mơ và ao ước, đột nhiên, COVID đến và mang theo cơn cuồng phong phá tan hết mọi thứ. Nhưng tôi biết, so với một đứa trẻ ranh còn ngày ngày cắp sách đến trường như tôi, thì có lẽ còn có nhiều mảnh đời cơ cực vất vả hơn rất nhiều. Chính vì vậy, gác lại bao dự định, tôi ghi tên tham gia một vài chiến dịch mà trường Đại học Y Dược Cần Thơ phát động, "ai cũng có một thời trẻ trai " tôi hi vọng có thể sống hết mình cho nhiệt huyết tuổi trẻ.  "chọn việc nhẹ nhàng", cuối cùng thời gian qua đi như cơn gió vội vã, qua rồi chẳng để lại gì cho nơi nó đi qua, nên tôi chọn " gian khổ" nhưng để lại những kỷ niệm đẹp đẽ còn mãi sau này. Thế là, tôi cùng 60 con người nhiệt huyết khác cùng nhau lên đường đến Thốt Nốt hỗ trợ tiêm vaccine cho người dân nơi đây.

Ngày đầu, chúng tôi đến điểm tiêm ở trường tiểu học Thuận An, tầm 6 giờ 40 phút, người dân đã đứng chật kín cổng vào trường. Mang theo đôi chút hoang mang, chúng tôi bước vội vã, đặt lại sau lưng ánh nhìn từ muôn vàng cặp mắt của người dân đứng đợi sẵn. Tôi tự nhủ :" chắc là một ngày khó khăn đây"

Trước khi vào làm, chúng tôi được test nhanh covid để đảm bảo an toàn cho cả kíp tiêm. Chúng tôi lần đầu gặp được chị Nh., đội trưởng - người hỗ trợ vật tư và chịu trách nhiệm phân phối vaccine trong suốt quá trình làm việc sau này, chị rất vui tính và dễ mến, hướng dẫn và trò chuyện với chúng tôi rất nhiều. Chị kể về những khó khăn mà nhân viên y tế nơi đây phải gồng mình gánh vác trong suốt mùa dịch. Nghe vậy, lòng tôi mang một nỗi buồn man mác. Câu chuyện về những chiến sĩ áo trắng trong mùa dịch chưa bao giờ là một câu chuyện ngừng hot. Những y bác sĩ đêm ngày trong bệnh viên chữa trị cho bệnh nhân F0 trong bệnh viện, những nhân viên y tế khác tham gia truy vết bất kể đêm ngày, theo lời chị, có khi vừa về lúc 10 giờ, vừa mới ăn cơm xong đã nhận được điện thoại và tiếp tục làm nhiệm vụ. Vật tư y tế thiếu thốn rất nhiều, tuy nhiên, dịch vẫn còn, nhiệm vụ vẫn phải làm, dù khó khăn hay vất vả, chị vẫn hi vọng có một ngày dịch được lùi xa.

image001.jpg

Cả đội tiêm điểm Thuận An cùng chị Nh.

Ngày đầu tiên, người dân đến rất đông, chen chúc khắp mọi ngõ ngách trong sân trường tiểu học. Mồ hôi rơi ướt hết tóc và lưng áo, nhưng họ vẫn chờ đợi miệt mài để đến lượt chích. Có những cụ già lọm khọm, đi đứng bớt nhanh nhẹn, tuy chờ đợi lâu nhưng vẫn vui vẻ  cảm ơn chúng tôi. Có những anh chị bị tật ở chân, đi đứng khó khăn, nhưng vì trách nhiệm đồng, mà vẫn xếp hàng suốt hàng giờ liền để tiêm chủng.

 image001.jpg

Thực hiện đo huyết áp

Nhìn những hàng người nối đuôi nhau dài dằng dặc, chúng tôi tự động viên nhau cố gắng thao tác nhanh hơn. Đôi lúc mồ hôi rơi lã chã chảy cay xè cả mắt, có khi đau vai và lưng đến nỗi không dám cúi người, thế nhưng không chút ngơi nghỉ, nếu dân còn đến đến, chúng tôi vẫn sẽ làm việc, cho đến khi tiêm xong liều vaccine cuối cùng. Có một lần, đồng đội chúng tôi cảm thấy đuối sức, buồn nôn và khó thở. Một phần vì cái nắng mùa hạ ở một đất nước nhiệt đới, một phần vì bộ PPE quá kín, hay phần khác là do phòng tiêm không bố trí đủ quạt và khá kín khí, nên sức chịu đựng của con người càng lúc càng tiến dần đến giới hạn. Nhưng chính nhờ sự cố gắng quyết tâm, các bạn vẫn miệt mài hoàn thành nhiệm vụ cho đến cuối buổi tiêm.

image001.jpg

Sau một ngày làm việc

Ai cũng từng trải qua một thời "gian khổ", đối với nhân viên y tế mùa dịch bệnh, COVID-19 chính là lửa thử "vàng". Than thở hay buồn bã để làm gì khi dịch vẫn còn đó, các anh các chị ngày ngày mặc chiếc áo trắng đang ra sức chiến đấu để xứng đáng với màu áo ấy. Tương lai đất nước chính là tương lai của chúng ta. Người ta thường nói, " đất lở trình cây khẳng khiu" đất nước có khỏe thì những hoài bão, ước mơ của chúng ta mới có nền móng để phát triển được. Chính vì vậy, hãy chung tay cùng nhau đánh bay dịch bệnh, mang lại hạnh phúc ấm no về lại cho muôn nhà.



 




Trần Thị Tuyết Hạnh – Lớp YT Khóa 44



Các ý kiến của bạn đọc