Trương
Minh Sáng thực hiện nhiệm vụ lấy mẫu xét nghiệm tại Khu công nghiệp Hòa phú,
Vĩnh Long
Cũng
đã mấy tháng nay, con không về nhà rồi. Hiện tại con đang ở lại khu cách ly tập
trung để cùng các thầy cô và các em sinh viên tình nguyện thực hiện lấy mẫu xét
nghiệm cho người dân các khu vực bị cách ly hay bị phong tỏa theo điều động của
UBND TP Cần Thơ. Có những ngày, mọi người trong đội xét nghiệm đều vô cùng mệt
mỏi, thời tiết khắc nghiệt, phải chạy đua với thời gian để không khiến người
dân phải chờ đợi lâu, lúc ấy, con lại nghĩ về gia đình, nghĩ về một ngày không
xa, mình lại được trở về bên gia đình thân yêu của mình: con được gặp mẹ, cháu
được gặp bà, gặp được vợ, con, anh chị em lại sum họp quây quần bên mâm cơm gia
đình để mà cố gắng. Bởi có lẽ, điều quý giá nhất trong đại dịch lần này đó
chính là tình người, tình đồng chí, tình đồng bào. Chúng ta đôi khi lại chẳng hề
quen biết nhau, khi gặp nhau lại ăn ý đến vậy, một cụ già mới biết đã động viên
chúng tôi cố gắng lên vì sức khỏe nhân dân. Có lẽ câu tục ngữ: “Nhiễu điều phủ
lấy giá gương/Người trong một nước phải thương nhau cùng” trong lúc này là rất
ý nghĩa.
Nhiều
ngày làm việc về muộn, khi về lại khu cách ly, nhiều ánh mắt kỳ thị của người
dân xung quanh khiến con thấy chạnh lòng. Họ lo sợ chúng con lây bệnh cho họ.
Nhưng chúng con càng hiểu nỗi lo sợ này vì dịch bệnh nguy hiểm biết nhường nào.
Phần ít người có suy nghĩ kì thị vậy thôi, chứ có nhiều người dân rất trân trọng
những điều mà con và các bạn đang ngày đêm chiến đấu. Quả thật là một điều vô
cùng hạnh phúc để có thêm niềm tin, quên đi mệt mỏi, càng cố gắng hơn để nhanh
chóng kiểm soát dịch bệnh đúng không mẹ?
Có
những buổi chiều tà, nhìn xa xăm qua khung cửa sổ của chiếc xe cứu thương, bất
giác con lại nhớ nhà mình khôn siết. Con nhớ những lúc gia đình sum vầy thật hạnh
phúc và ngay lúc này những giây phút đó sao nó lại trân quí đến thế. Ngày nào
xe cứu thương cũng chạy khắp thành phố, con nghe những âm thanh này lại thấy
não ruột vì con hiểu lại có người nhiễm hoặc nghi nhiễm được đưa đi điều trị và
cách ly, con lại sợ người ngồi trên xe đó là người thân của mình. Thương lắm mà
giờ phải xa cách, nơi mình gắn bó mà giờ phải rời đi, cái người mình yêu thương
mà giờ không còn được nắm cái tay, vịnh cái chân thân thiết nữa, vì vậy mỗi
ngày, con còn thấy mẹ qua màn hình điện thoại, dù chỉ một chút thôi, thấy mẹ
còn đang vui khỏe ở nhà là con hạnh phúc lắm.
Gửi
gắm đến người vợ đang ở nhà một mình, đợt dịch này đã tạm chia cắt vợ, chồng,
con gái mỗi người một nơi nhưng vì lý do đó mà mình càng phải cố gắng, càng phải
nổ lực hơn nữa góp chút công sức để chiến thắng đại dịch này thì mới sớm trở lại
những ngày tháng yên bình.
Trương
Minh Sáng trên xe cấp cứu thực hiện nhiệm vụ lấy mẫu xét nghiệm tại Phòng Điền,
TP Cần Thơ
Đợt này, trường con có
bếp ăn nuôi quân mùa Covid nên mẹ đừng lo là con có ăn uống đầy đủ không, có bỏ
bữa hay không? Các thầy cô và anh chị ở đây luôn nhắc nhở tụi con về vấn đề sức
khỏe với lại bếp ăn ở trường nấu ngon lắm, đủ dinh dưỡng vì thế tụi con không
phải lo về ăn uống đâu mẹ.
Mẹ
ở nhà phải giữ gìn sức khỏe thật tốt và rồi con sẽ về thôi mà, sẽ về vào một
ngày không xa, ngày cả nước chung niềm vui chiến thắng đại dịch Covid-19 !
Trương
Minh Sáng thực hiện nhiệm vụ lấy mẫu xét nghiệm tại Khu công nghiệp Hòa phú,
Vĩnh Long
Cần
Thơ, ngày 30 tháng 7 năm 2021