Cuộc chiến với Coivd-19: “Hành trình không của riêng ai?”

Lượt xem: 330

Trong thời gian qua, đại dịch viêm đường hô hấp cấp do virus Corona gây ra đã lây lan trên phạm vi cả nước, đặc biệt là các tỉnh vùng Đồng bằng sông Cửu Long, gây ảnh hưởng sâu sắc đến đời sống kinh tế - xã hội của người dân. Nhờ sự nỗ lực không ngừng của toàn thể hệ thống chính trị và xã hội, dịch bệnh đang trong giai đoạn được kiểm soát, tuy nhiên diễn biến của chúng vẫn còn rất phức tạp và khó lường và cần sự quyết tâm cao hơn nữa trong công tác phòng chống dịch.
Tinh thần
xung kích, sẵn sàng lên tuyến đầu phòng, chống dịch, chấp nhận đối mặt với nguy
cơ lây nhiễm, nhiệt huyết và kiến thức chuyên môn tích lũy... là những cụm từ để
nói về những sinh viên Y Dược đã đoàn kết,
thể hiện ý chí, quyết tâm chung tay cùng các cấp, ngành, địa phương đẩy lùi dịch
bệnh. Chứng kiến tình hình dịch diễn biến phức tạp,
xuất hiện các ca mới trong cộng đồng, dường như tất cả chúng ta đều cảm thấy vô
cùng lo lắng, lòng cứ thấp thỏm không yên chẳng biết ngày mai có tốt hơn hôm nay không, các ca mắc có giảm không hay khu vực nào đã kiểm soát hoàn toàn được dịch
bệnh.
Với sinh viên
khối ngành sức khỏe nói chung, sinh
viên CTUMP nói riêng có lẽ đây là cơ hội để chúng ta
góp một phần nhỏ vào công cuộc chống dịch của cả nước, tìm thấy giá trị nghề
nghiệp mà bản thân theo đuổi cùng sự vận dụng
những kiến thức mà bản thân được học vào thực tế giúp cho cộng
động và xã hội vượt qua khó khăn lần này.
Những chia sẻ của bạn Dương Bé Nhi, lớp Y học Dự phòng khóa 42 đang tham gia phòng chống dịch tại Vĩnh Long không khỏi khiến chúng ta cảm động: “…Đôi lúc thấy năng lượng như cạn kiệt, sức lực như chẳng còn nhưng tôi luôn mở mắt bằng lời cảm ơn, lời chúc thành công và sứ mệnh từ đại gia đình CTUMP thân yêu! Nụ cười vẫn nở, nhiệt huyết vẫn dâng trào vì tôi biết đó cũng chính là sự động viên, khích lệ từ mặt trận Cần Thơ gửi đến Vĩnh Long…”. Như lời tâm sự của Nhi, chúng ta còn nhận ra một nhân vật đó là cô Gái, Trợ lý Hành chính khoa Y, hàng ngày cô chỉ làm những công việc văn phòng nhưng khi có dịch bệnh cô vẫn sẵn sàng lên đường cùng nhà trường chống dịch. Đâu chỉ có nhân viên y tế mới tham gia tuyến đầu chống dịch mà chính bản thân chúng ta vẫn có thể tham gia chống dịch bằng mọi cách, ở yên một chỗ cũng là tham gia chống dịch rồi đấy!
Hình ảnh chụp lại từ những nét chữ nắn nót của Nhi
chia sẻ về những ngày chống dịch
Chúng ta làm những việc
này trước hết là vì bản thân mỗi người nhưng cũng chính là việc làm thể hiện
trách nhiệm công dân đối với cộng đồng, đối với đất nước. Là niềm tự hào cho gia đình, cho thầy cô đã sinh thành, nuôi dưỡng và dạy
bảo chúng ta nên người. Cuộc đời của mỗi chúng ta đều là
hữu hạn, khi bản thân sống có ý nghĩa, sống có mục tiêu đương nhiên ta càng
thêm yêu, thêm trân trọng cuộc sống này. “Phải sống sao cho khỏi xót xa, ân hận
vì những năm tháng đã sống hoài, sống phí, để khi nhắm mắt xuôi tay có thể nói
rằng: tất cả đời ta, tất cả sức ta, ta đã hiến dâng cho sự nghiệp cao đẹp nhất
trên đời…”
Hãy cứ tâm niệm rằng đã
có bao nhiêu con người đang phải vất vả ngày đêm, đối mặt hiểm nguy, xả thân để
đối phó với dịch bệnh ắt hẳn việc sẵn sàng xông pha ra tuyến đầu chống dịch
không phải là điều gì to tát cả. Chúng
hãy làm một cách tự nguyện, một cách có ý nghĩa. Hãy nghĩ rằng những việc làm của
mình hôm nay, dù chỉ hết sức nhỏ bé thôi, đơn giản thôi, nhưng là thể hiện được
sự đồng lòng chung tay vì một đất nước Việt Nam khỏe mạnh, kiên cường; là thể
hiện cho một ý thức sống vì cộng đồng, vì một xã hội lành mạnh và phát triển. Đối với tôi, cuộc chiến chống COVID-19 là “Hành
trình không của riêng ai”, còn bạn
nghĩ sao về câu nói này?
Cao Văn Vinh – CTV Phòng Thông tin Truyền thông