Chúng tôi đi làm vì bạn, bạn hãy ở nhà vì chúng tôi
Lượt xem: 428
Dịch bệnh Covid-19 đang diễn tiến ngày càng nguy hiểm và vô cùng phức tạp. Đó là gánh nặng lớn của toàn thế giới nói chung và Việt Nam nói riêng. Virus biến dị ngày càng nhanh, tạo ra nhiều biến thể mới, lây lan nhanh trong không khí để lại hậu quả nặng nề cho sức khỏe người bệnh ngay cả khi đã chữa khỏi.
Nhiều
nghiên cứu cho thấy, mặc dù bệnh nhân đã hồi phục sau khi nhiễm Covid nhưng vẫn
còn những di chứng đáng kể, đặc biệt trên các bệnh nhân có bệnh lý nền trước
đó. Covid không nhìn mặt người, không kể bạn là ai, giàu hay nghèo, già hay trẻ,
trai hay gái, là nhân viên y tế hay bất kì người nào... ai trong chúng ta cũng
đều có khả năng bị nhiễm Covid. Nguy hiểm tồn tại rõ là vậy, thế nhưng những
chúng tôi y bác sĩ, cán bộ địa phương, sinh viên tình nguyện… không ngại khó
khăn mà lên đường phục vụ cho Tổ quốc, cho sức khỏe mọi người - tham gia vào tuyến đầu phòng chống đại dịch.
Chúng
tôi cũng như các bạn - ai cũng có gia đình, có người thân luôn chờ đợi và mong
được trở về mái ấm, được gặp mặt, được gần gũi nhau sau mỗi ngày làm việc căng
thẳng. Thế nhưng vì con virus “chết tiệt” ấy mà nay phải xa cách gia đình, thay
vì được về nhà ngồi quay quần bên nhau: vợ bên chồng, con bên ba mẹ, con cháu
bên ông bà, cùng nhau ăn uống trò chuyện thì những lúc này đây, chúng tôi phải
ăn tạm hộp cơm trên tay với trang phục bảo hộ hay những buổi cơm một mình trong
khu vực cách ly, trong bệnh viện dã chiến hay buồn hơn là những bạn bận tới
không có thời gian để ăn được một buổi đàng hoàng. Đến cả khi thời khắc sinh ly
tử biệt nhưng họ không thể nào về gặp mặt người thân lần cuối, bạn nghĩ sẽ thế
nào? Đó là hình ảnh nhiều chiến sĩ không thể về quê chịu tang vì đang trong tâm
điểm mùa dịch, đang phục vụ cho công cuộc chống dịch.
Bạn
đã bao giờ mặc lên người bộ trang phục phòng hộ? Bạn có nghĩ nó sẽ thoải mái? Nếu
có thể bạn hãy thử mặc nó lên một lần và cảm nhận. Hay bạn có thể thử tưởng tượng
rằng mình mặc một chiếc áo mưa kín vào một ngày nắng. Tôi chắc bạn cũng không dễ
chịu chút nào đâu, cũng từng nhìn thấy hình ảnh tình nguyện viên ngất đi trong
bộ trang phục bảo hộ ấy. Chúng ta không ai muốn mang trên mình những bộ trang
phục vừa dài, rờm rà và kín ngộp trong nhiều ngày liên tục như thế. Nhưng vì bảo
vệ nguồn nhân lực phục vụ chống dịch, bảo vệ chính chúng tôi cũng là bảo vệ mọi
người xung quanh, chúng tôi phải làm thế, phải mặc trên mình “cái kén kín ngộp”.
Vì thế, chúng tôi không muốn phải mặc nó lâu hơn nữa nên các bạn hãy giúp chúng
tôi từ từ mà bỏ cái đồ phòng hộ ấy ra bằng cách HẠN CHẾ LÂY LAN DỊCH BỆNH.
Chúng tôi không yêu cầu những điều quá cầu kì hay khó thực hiện, chúng tôi chỉ
hi vọng các bạn thực hiện tốt các Chỉ thị, nghe theo và tin tưởng vào Chính phủ,
Nhà nước,… hay đơn giản hơn, chúng tôi mong các bạn hãy ở nhà, không ra đường,
hạn chế di chuyển khi không thật sự cần thiết.
Hiểu
rõ khó khăn của nhiều bạn khi phải tạm ngưng công việc để hạn chế lây lan dịch
bệnh, thực hiện theo tinh thần Chỉ thị của chính phủ. Hôm nay, có thể bạn khó
khăn về tài chính đôi chút nhưng ngày mai bạn có sức khỏe, có thể cảm nhận sự
trong lành, sự phát triển của đất nước thì sự khó khăn ngày hôm nay sẽ thật sự xứng
đáng. Có nhiều bạn kích động với những lối suy nghĩ “Giãn cách thế này thì nhà
tôi có mà chết đói” - nhưng các bạn ơi,
chính quyền địa phương, mạnh thường quân, tình nguyện viên chưa bao giờ quên
các bạn, chỉ là quá nhiều hoàn cảnh cần giúp đỡ mà chúng tôi chưa kịp đến, nhiều
kênh truyền thông cung cấp cách liên hệ hỗ trợ gia đình khó khăn bị ảnh hưởng bởi
Covid, bạn có thể liên hệ để được sự giúp đỡ. Nếu ngại nhận sự giúp đỡ, xin bạn
cứ nhận lúc này, chẳng có gì là sai là xấu cả, rồi ngày sau, khi dịch bệnh đã
không còn, bạn có thể giúp đỡ những hoàn cảnh khó khăn khác. Người Việt Nam ta
tuy không giàu có về tài chính, tiền của nhưng với tinh thần tương thân tương
ái, luôn biết chia sẻ quan tâm lẫn nhau như ông cha ta có câu: “Lá lành đùm lá
rách” – đây là một quy luật tự nhiên, những chiếc lá tuy không hoàn hảo nhưng
biết che chở, đùm bọc cho nhau, không rời bỏ nhau. Câu tục ngữ luôn gắn liền
trong tiềm thức của người dân Việt, của một dân tộc đầy lòng tự tôn, đầy lòng
yêu thương.
Bạn
ở nhà có chán không? Nói không chán thì chắc là không thật lòng mình. Nhưng “ở
nhà” hay “ở yên tại chỗ” là cách tốt nhất để bảo vệ cho chính bản thân,
cho người thân của bạn và giảm bớt ca nhiễm hiện nay. Trong thời gian thực hiện
giãn cách bạn có thêm thời gian gần gũi gia đình, có thể học thêm nhiều kĩ
năng, nhiều kiến thức mới mà khoảng thời gian vừa qua bạn không làm được vì
không có thời gian, hay vì mệt mỏi sau thời gian dài làm việc. Có thể sau đợt
giãn cách, bạn xây dựng cho bản thân những nền tảng mới, những phát triển vượt
bật khi tận dụng khoảng thời gian này một cách khoa học. Bạn có thể học thêm một
ngôn ngữ mới, những quyển sách mới, câu chuyện mới, hay những món ăn ngon mang
đậm chất riêng của bản thân mình. Bạn có thêm thời gian để vun đắp tình cảm gia
đình, thêm thời gian dành cho ba mẹ hay con cái. Hãy biến khó khăn hôm nay trở
thành cơ hội phát triển sau này.
Chúng
ta đều hy vọng nhanh hết dịch bệnh để trở về cuộc sống yên bình trước đây. Vậy
nên mong các bạn hãy góp sức, góp lòng cùng chúng tôi, góp sức trong công tác hậu
cần, trong việc thực hiện các Chỉ thị của Chính phủ; góp lòng trong việc ý thức
được đại dịch vô cùng nguy hiểm và khó kiểm soát. Hãy hạn chế di chuyển, hạn chế
ra đường khi không thật sự cần thiết. Cứ tin tưởng rằng, sức mạnh của sự đoàn kết
sẽ nhanh chóng đẩy lùi dịch bệnh: “CHÚNG TÔI ĐI LÀM VÌ BẠN, MONG BẠN HÃY Ở NHÀ
VÌ CHÚNG TÔI”
Cao Văn Vinh – CTV Phòng Thông tin Truyền thông