Đi để được trở về

09/10/2021

Lượt xem: 417

Cần Thơ - nghe sao hai tiếng thân thương, đến đỗi quen thuộc, chứa đựng biết bao nhiêu nghĩa tình, ấm áp, đôn hậu của người dân nơi đây. Khiến tôi khi bước chân lên Sài Gòn hoa mỹ nhưng lòng vẫn khao khát mong mỏi quay về.

“Chưa đi chưa biết Cần Thơ

Đi rồi mới biết mộng mơ hữu tình

Mời anh ghé đến quê mình

Ấm tình, chân chất ngọt ngào yêu thương”

Mới đây mà đã được gần cả tuần tôi rời Sài Gòn để quay về với Cần Thơ dấu yêu - như quay về với vòng tay mẹ. Bao cảm xúc khó tả. 

image001.jpg 

Hơn 200 cán bộ, học viên, sinh viên của Trường Đại học y dược Cần Thơ đã trở về Cần Thơ sau hơn 1 tháng chống dịch ở Sài Gòn.

Nỗi buồn xen lẫn niềm vui. Vui vì đã hoàn thành nhiệm vụ chống dịch hơn 1 tháng và được quay về nơi mình bắt đầu. Còn buồn vì đâu đó bao nhiêu hoài niệm, bao nhiêu ký ức, bao nhiêu nỗi niềm chất chứa trong lòng mà tôi đã mang về từ Sài Gòn hoa lệ. Ngày bước chân lên đường đi chống dịch, tôi - một đứa con gái chưa có kinh nghiệm, chưa hình dung được bản thân phải làm gì thì giờ đây, trong lòng tôi đầy niềm tự tin và có thể mạnh dạn cùng đồng đội xung phong vào nơi chiến tuyến.

image001.jpg

Bữa cơm trưa quây quần của Diễm My và các bạn đồng đội phường 3 trong khu cách ly ở Cần Thơ.

Trải qua gần 7 ngày trong khu cách ly, cảm giác lo lắng ban đầu trong tôi và mọi người đã dần biến mất. Thay vào đó là hơi ấm của tình yêu thương, sự quan tâm, lo lắng của thầy cô dẫn đoàn, của các cán bộ và đặc biệt là những bữa cơm ngon, mang đậm chất miền tây, chất chứa bao tình cảm, cảm xúc của đội bếp nấu ăn của trường. Các anh chị, các bạn trong đội hậu cần sẵn sàng hỗ trợ các vật tư y tế, vật dụng cá nhân để tôi và các bạn trong khu cách ly cảm thấy thoải mái và đầy đủ như khi ở nhà vậy.

 image001.jpg

Diễm My và các bạn nhận giấy khen của quận 11 từ cô Minh Phương – trưởng đoàn đi chống dịch ở Sài Gòn ở khu cách ly Cần Thơ.

 

Mỗi bạn trong khu cách ly đều được chuẩn bị đầy đủ mền, mùng và gối, phần ăn ngày 3 bữa, đảm bảo đầy đủ dinh dưỡng. Ngoài ra chúng tôi còn được thêm mì, sữa, bánh và trái cây bồi bổ thêm để tăng sức đề kháng. Đặc biệt mỗi phòng cách ly đều bố trí giường đảm bảo khoảng cách tốt nhất, phòng ốc đầy đủ ánh sáng, rộng rãi, thoải mái. Nhờ sự chu đáo, tận tình của mọi người mà tôi và hơn 200 đồng đội của mình đều cảm thấy vui vẻ, hạnh phúc và an tâm cách ly trong này. Xin gửi lời tri ân cảm ơn sâu sắc nhất đến tất cả!

Đi xa rồi trở về, mới thấy Cần Thơ không nhộn nhịp như Sài Gòn, cổ kính như Hà Nội hay trầm tư như Huế mà mang đậm nét đặc trưng sông nước miệt vườn, cuộc sống bình dị, chất phát, đơn giản. Con người rất đỗi ân tình, sống chan hòa và đầy ân nghĩa. Sẵn sàng san sẻ cho nhau từ những cái nhỏ nhặt nhất, hay thậm chí từng cái khẩu trang được bọc trong túi rất kỹ. Ấm áp lắm, khó diễn tả được bằng lời.

Qua mùa dịch này, bản thân tôi cảm thấy yêu thêm, gắn bó thêm từng con người ở Cần Thơ, quý mến hơn đồng đội cũng như những người bạn ở các tỉnh khác đổ về nhưng cùng chung mục đích lớn là “chống dịch như chống giặc”. Mong là sau này khi trở về quỹ đạo ngày thường, quay về với giảng đường, với sách vở, lao đầu vào những buổi lâm sàng ở bệnh viện, ta vẫn luôn nhớ nhau, trân trọng nhau cũng như nhớ đến một khoảng thời gian ta đã cùng nhau xông pha vào tâm dịch.




Lê Thị Diễm My - Lớp YHCT khóa 44