Hành trình không mỏi
Lượt xem: 231
Vào ngày này năm trước, tôi có lẽ đang ở quê nhà cùng gia đình mình, trải qua những ngày tháng êm đẹp sau một năm học xa nhà, xa gia đình để học tập. Nhưng năm nay, tôi lại đón hè một mình ở một thành phố khác – Cần Thơ, cô đơn có, nhớ nhà có. Nhưng tôi biết, trải dài trên khắp mảnh đất Việt Nam này, đặt biệt là những thành phố lớn, rất nhiều đồng bào tôi cũng đang vất vả sống qua ngày, họ mất việc làm, cũng chẳng thể về quê, cuộc sống vô cùng vất vả, tôi lại thấy biết ơn vì mình may mắn hơn họ rất nhiều.
Là
một sinh viên y, tôi được tập huấn về tất cả các quy trình từ lấy mẫu, truy vết,
kiểm soát nhiễm khuẩn, điều trị… do trường tôi đang theo học - trường Đại học Y Dược Cần Thơ tập huấn từ lúc dịch COVID-19
vừa chớm bùng ở Cần Thơ. Nhìn hàng ngàn sinh viên cùng trường tạm gác việc học
lần lượt lên đường đi chống dịch ở cả Cần Thơ hay nhiều tỉnh ở khu vực đồng bằng
sông Cửu Long, nghe những lời động viên từ những người thầy người cô hiện đang
làm nhiệm vụ nơi phương xa nhưng vẫn dành chút thời gian dạy học, tôi cảm thấy
tất cả họ thật vĩ đại. Những con người không mệt mỏi, gạt bỏ việc cá nhân mà cống
hiến cho của tổ quốc, chiến đấu vì nhân dân, không sợ hãi mà lao mình vào tâm dịch.
Tôi tự hỏi mình có thể góp chút ít công sức nhỏ bé này cùng những nhân viên y tế
khác hay không?
Thành
phố tôi đang sống có dấu hiệu bùng dịch mạnh lần nữa, ngày 9/9, trường tôi gấp
rút kêu gọi nhân lực lên đường làm nhiệm vụ trong chiến dịch Cần Thơ Xanh đợt
2. Không chút do dự, tôi lập tức đăng kí tham gia. Tôi gọi về cho mẹ, với tâm
thế tiền trảm hậu tấu, tôi đã chuẩn bị tâm thế để nghe mẹ mắng, tôi cứ tưởng mẹ
tôi sẽ lo lắng mà không cho tôi đi. Nhưng thật bất ngờ, tôi không ngờ rằng mẹ
tôi an ủi, động viên tôi lên đường đi tình nguyện. Tôi xúc động vô cùng, thật
may mắn là mẹ hiểu, là mẹ thông cảm cho lí tưởng và cái ngành nghề mà tôi chọn,
gạt đi cảm xúc cá nhân mà ủng hộ tôi lên đường chống dịch. Thế là, tôi lập tức
gấp rút chuẩn bị hành trang, đôi ba bộ quần áo, một vài vật dụng cá nhân, nhét
vội vào ba lô và đợi thông báo tập trung từ trường.
Hai đội 12 và 13 phường Xuân Khánh
cùng nhau làm nhiệm vụ
Thật
không may, những đứa bạn chí cốt của tôi cùng hẹn nhau đi chống dịch lại được
giao nhiệm vụ ở những quận khác nhau, tôi được nhận nhiệm vụ ở phường Xuân
Khánh - một phường trung tâm của thành phố Cần Thơ, hơi buồn một chút, nhưng nhờ
vậy tôi lại quen được nhiều bạn mới. Bạn leader nhỏ hơn tôi một tuổi, tuy vậy lại
mang dáng vóc chững chạc lạ thường. Bạn ấy đã từng tham gia một chiến dịch trước
đây, nên được giao nhiệm vụ kèm cặp người mới như tôi. Bạn chỉ dẫn cho tôi từ
cái nhỏ nhất, cách lấy mẫu đúng, cách hướng dẫn người dân ngồi tư thế đúng để lấy
mẫu, cách mặc hay cởi trang phục PPE sao cho không bị lây nhiễm. Nhờ sự tận
tình chỉ dẫn ấy mà tôi sớm thạo việc rất nhanh, hoàn toàn có thể theo kịp tiến
độ của nhóm. Đi chung cùng team chúng tôi xuống cộng đồng, là chị T. – chị được
phường cử đi hỗ trợ chúng tôi hướng dẫn và điều phối người dân. Mặc dù là phụ nữ,
nhưng chị thật sự rất mạnh mẽ và nhanh nhẹn trong công việc. Chị hay đi trước
chúng tôi để kêu gọi người dân chuẩn bị để lấy mẫu, thỉnh thoảng giúp chúng tôi
chuẩn bị vật tư hay giúp đẩy xe. Mặc dù lấy mẫu cộng đồng, có ngày mưa to đến mức như muốn cuốn trôi hết tất cả mọi thứ trên đường,
có hôm trời nắng mà tôi cứ tưởng đầu tôi vì bổ ra làm đôi vì cái nóng, chị vẫn
rất tháo vát, vẫn rất nhanh nhẹn, mặc dù tôi biết chị mệt nhiều lắm, nhưng khi
nào tôi hỏi chị mệt không chị cũng xua tay, còn chủ động hỏi chúng tôi mệt
không, có muốn nghỉ ngơi không, chị còn nhận đi mua giúp tôi đồ dùng cá nhân vì
ngoài giờ làm việc chúng tôi phải cách li không đi mua được. Lúc chúng tôi ở chỗ cách li, chúng tôi được sự
hỗ trợ hậu cần từ cách bạn bên thành đoàn, các bạn ấy thật sự rất dễ mến, chăm
lo cho chúng tôi rất chu đáo. Các bạn chuẩn bị từ các vật dụng cá nhân cho
chúng tôi, cơm nước, thuốc men, thuốc xoa bóp giảm đau, đồ ăn tối. Đôi lúc, các
bạn có lẽ khá nghiêm khắc, nhưng chắc hẳn rằng các bạn đã rất vất vả để chăm lo
ăn uống ngủ nghỉ cho hàng chục con người, cảm ơn các bạn rất nhiều.
Cả đội cùng chụp ảnh kỉ niệm tại
UBND phường Xuân Khánh
Chiếc xe “mui trần” đưa đón chúng
tôi khi lấy mẫu tại kí túc xá khu B Đại học Cần Thơ
Thời
gian trôi qua thật nhanh, mới đó đã qua 9 ngày lấy mẫu cộng đồng của chiến dịch
Cần Thơ Xanh 2, thấm thoát cũng đã hoàn thành 7 ngày cách li, tôi trở về trường
rồi về trọ. Chạy trên con đường thân quen mà tôi đã đi qua hơn 3 năm nay, con
đường đã không còn dáng vẻ tấp nập của nó từ cái ngày mà dịch COVID-19 bùng lên
trong thành phố, tôi có chút buồn, hi vọng thành phố này có thể sớm lấy lại vẻ
hào nhoáng của nó, hi vọng những người con xa cứ có thể về nhà, hi vọng những
người lao động có thể trở lại làm việc, nhân viên y tế trên khắp mọi miền Việt
Nam có thể về nhà gặp lại gia đình. Còn về phần tôi, nếu tổ quốc cần tôi một lần
nữa, tôi xin lập tức lên đường, cống hiến để đánh bại COVID-19, để nó không còn
hoành hành trên đất nước tôi thêm nữa.
Nguyễn Xuân Bình – YR Khóa 44