Hậu Giang, nơi bắt đầu hành trình những ngày tuổi đôi mươi

25/10/2021

Lượt xem: 335

Là một sinh viên trường Y, đã nhiều lần nhìn thấy nhà trường phát động, kêu gọi sinh viên tình nguyện tham gia chống dịch, thật lòng tôi rất khao khát được góp một chút sức trẻ của mình cho quê hương, cho đất nước, muốn góp một chút gì đó cho mảnh đất yêu quý này, nơi mà tôi đã sinh sống và học tập hơn 4 năm qua.

Nhưng vì nhiều lí do mà tôi vẫn chưa thể thực hiện được mong muốn của mình, tôi đã không thể tham gia chiến dịch CTX, chỉ có thể ở nhà theo dõi, cổ vũ động viên những người bạn của mình đang chinh chiến ở mọi nơi trên khắp địa bàn Thành phố Cần Thơ. Và khi chiến dịch kết thúc, khi bạn bè trở về và kể tôi nghe những câu chuyện đã trải qua, tôi lại càng thêm nuối tiếc vì tuổi trẻ này đã bỏ lỡ một điều gì đó rất rất quan trọng.

Bỗng một ngày nhà trường kêu gọi sinh viên tham gia công tác hỗ trợ tiêm vacxin ở Hậu Giang, trong lòng tôi thấy rất vui vì có cơ hội được tham gia tình nguyện, ngay lập tức tôi đã đăng ký tham gia ngay, mặc dù lịch học và lịch thi vây kín. Thật ra từ lúc đăng ký, chưa biết được chọn đi hay không rỗi vẫn khá hồi hộp, vì không biết mình sẽ đi đâu và làm công việc cụ thể là gì, rồi ăn ở thế nào, rất nhiều thắc mắc trong đầu tôi. Nhưng nhìn bạn bè đã từng tham gia nhiều chiến dịch vẫn hăng hái tiếp tục tham gia, tôi lại nghĩ dù có khó khăn gì thì với sức trẻ này cũng có thể vượt qua được. 

image001.jpg 

Buổi lễ ra quân của đoàn cán bộ, đoàn viên, sinh viên hỗ trợ phòng chống dịch
tại Hậu Giang

Đến ngày có danh sách tham gia chiến dịch, tôi và các bạn được triệu tập vào hội trường để thông báo rõ hơn về chiến dịch và hướng dẫn, nhắc lại kiến thức, kĩ năng, và làm lễ ra quân. Hôm đó sau khi được triển khai kế hoạch cụ thể, chúng tôi sẽ được chia về các huyện trên địa bàn tỉnh Hậu Giang, phối hợp với y tế phương, hỗ trợ tiêm vacxin, phủ mũi 1 toàn bộ trên địa bàn, tất cả đều mang trong người lòng nhiệt huyết, sẵn sàng vượt qua mọi khó khăn để hoàn thành nhiệm vụ. Và buổi lễ ra quân mang một không khí thật trang trọng, ở đó chúng tôi thấy mình đang mang trên vai 1 trách nhiệm, một nhiệm vụ phải hoàn thành thật tốt để không phụ lòng nhà trường, thầy cô đã truyền đạt những kiến thức kĩ năng cho chúng tôi, không phụ lòng gia đình đã tin tưởng chúng tôi. 

image001.jpg 

Ngày đầu nhận công việc đo huyết áp cho người dân

Ngày đầu xuống Hậu Giang, chúng tôi đã được sự đón tiếp niềm nở của địa phương, sau đó chúng tôi được triển khai công việc ngay cho buổi chiều. Là người lần đầu tham gia chiến dịch, tôi được sự hướng dẫn tận tình từ những người bạn cùng lớp, đã từng tham gia nhiều chiến dịch, nắm rõ quy trình mặc tháo trang phục bảo hộ, hướng dẫn chúng tôi biết cách làm sao bảo vệ bản thân, tránh các nguy cơ lây nhiễm cho chính mình. Và khi bắt đầu công việc, tôi thấy một quy trình chặt chẽ từng khâu một, từ bàn tiếp nhận thông tin, đến lấy các chỉ số như: Huyết áp, mạch, nhịp thở, nhiệt độ, và bàn khám sàng lọc bởi các bác sĩ địa phương, sau đó đến bàn tiêm chủng, theo dõi sau tiêm và trả kết quả. Ngoài ra còn 1 bàn khác cũng đặc biệt, đó là bàn nhập liệu được sự hỗ trợ bởi các cô giáo mẫu giáo. Ngày đầu tôi được phân công vào bàn đo huyết áp, công việc nhìn đơn giản nhưng thật ra cũng rất cực, cực là vì một buổi phải đo hàng trăm người không ngừng nghỉ, dù mệt nhưng tôi luôn cố gắng bởi có lẽ, 1 người tôi đo qua sẽ 1 được tiêm vacxin. Nhưng những lúc nhìn nhiều người cao tuổi, vì huyết áp lên quá cao nên không tiêm được, phải ra nghỉ ngơi chờ huyết áp ổn định, nhưng cũng có vài người đo đi đo lại 3-4 lần, rồi ra về trong nuối tiếc, tôi cảm thấy không đành lòng chút nào. Cảm giác như họ chính là những người thân trong gia đình mình, họ tiêm và ra về trong lòng rất vui, phấn khởi làm tiếp công việc, họ không tiêm được ra về, lòng tôi cũng đọng lại chút xao xuyến. Những lúc rảnh rỗi, tôi có ngồi trò chuyện với các cô chú lớn tuổi, hỏi các cô chú có trông chờ tới ngày tiêm vacxin không ? Các cô chú ai cũng trả lời ngày nào cũng coi thời sự, đợi vacxin được về, nay được thông báo vacxin được nhà nước phân bổ về tỉnh bà con ai nấy cũng vui mừng, bà con luôn tin tưởng nhà nước sẽ dẫn dắt người dân vượt qua đại dịch. Ngày đầu công việc làm xong khá trễ, nhưng cả đội ai cũng thấy vui, vì làm một việc thật ý nghĩa. Những ngày sau đó khi công việc đã quen tay, tiến độ làm việc nhanh hơn rất nhiều, nhìn nhiều người dân được tiêm chúng tôi càng vui, càng phấn khởi không mỏi mệt.

image001.jpg

Đội hỗ trợ điểm tiêm trường chính trị - huyện Châu Thành

Và nhiệm vụ nào rồi cũng đến lúc kết thúc, lần này kết thúc hoàn thành mỹ mãn, huyện Châu Thành với hơn 40.000 mũi 1 được tiêm. Nhìn con số đạt được mà đôi lúc chúng tôi không ngờ mình làm nhiều đến như vậy. Có lẽ vì nhìn người dân được tiêm, vui vẻ ra về mà chúng tôi quên hết mệt mỏi, đôi lúc mồ hôi rơi cũng không hề hay biết. Ngày kết thúc nhiệm vụ, nhận được sự cảm ơn từ phía địa phương, chúng tôi cảm nhận được những ngày qua mình đã làm được một điều ý nghĩa, góp chút sức trẻ cho đời, cho quê hương. Lúc này, tôi muốn gửi lời cảm ơn đến nhà trường, đến thầy dẫn đoàn và địa phương đã hỗ trợ hết mình những ngày qua, cảm ơn những người đồng đội đã kề vai sát cánh cùng nhau hoàn thành chiến dịch. Tin rằng với sự đồng lòng của người dân, chính quyền địa phương, Hậu Giang sẽ sớm đạt 1 tỉ lệ miễn dịch cộng đồng cao, rồi chúng ta sẽ chiến thắng đại dịch. Và có lẽ Vacxin tốt nhất là vacxin được tiêm sớm nhất, Vacxin hiệu quả nhất để chiến thắng đại dịch chắc chắn là lòng tin của nhân dân tin tưởng chính sách đường lối của Đảng và nhà nước.  


                                                                               


Võ Nguyên Khôi - Lớp YHCT khóa 43