Hồi ức tuổi trẻ
Lượt xem: 259
Khi dịch COVID đang lăm le chực chờ trở lại khắp đồng bằng sông Cửu Long, xem lại những tấm ảnh cũ khi cùng đồng đội tham gia lấy mẫu cộng đồng tại Kiên Giang, lòng tôi không khỏi xao xuyến. Chuyến đi ấy tuy khó khăn không ít, nhưng có nhiều chuyện để lại trong tôi những ấn tượng không thể nào quên, chính là con người vùng đất ven biển ấy.
Điều
khiến tôi nhớ nhất chính là những anh chị, những cô chú cùng đồng hành hỗ trợ
tham gia lấy mẫu với chúng tôi ở trường tiểu học Giục Tượng 2. Ngày đầu lên xe
đến xã này, chúng tôi có trễ đôi chút do
chưa quen đường và chưa biết cụ thể địa điểm tập kết. Khi bước xuống từ chuyến
xe chở cả đoàn lấy mẫu từ kí túc đến, mọi người đều đưa ánh mắt dồn về phía
chúng tôi. Họ trao cho chúng tôi những ánh nhìn niềm nở và chào đón. Tôi nhớ có
1 chú mà tôi không biết tên, hỏi chúng tôi đã ăn sáng hay chưa, mau vào ăn điểm
tâm trường đã chuẩn bị. Nhưng vì được sự chỉ đạo của các thầy dẫn đoàn, chúng
tôi đã ăn sáng lúc ở kí túc, nên lập tức chúng tôi chờ nhận dụng cụ và chờ lập
đội hỗ trợ.
Hình
đoàn lấy mẫu xã Giục Tượng
Chuyện
mà tôi học được từ chiến dịch lần ấy chính là sự năng động và đầy sáng tạo của
người Việt mình khi làm việc, cái ló khó cái khôn, cái gì càng khó khăn thì
mình lại càng tạo ra nhiều sáng kiến để chinh phục công việc đó. Nhiệm vụ của
chúng tôi là lấy mẫu cộng đồng, vì vậy chúng tôi phải di chuyển rất nhiều, bên
cạnh đó dụng cụ y tế mang theo cũng rất nhiều và cồng kềnh, mỗi lần di chuyển lại
thiết lập y như cũ chỗ đặt dụng cụ thì rất mất thời gian. Vì vậy, những anh chị
nơi đây đã sáng chế ra rất nhiều sáng kiến để mang dụng cụ một cách gọn gàng và
ít tốn sức nhất. Thay vì họ cầm dụng cụ trên tay để di chuyển, thì họ dùng dây
treo hết dụng cụ lên người. Để giữu cho ống môi trường không bị đổ khi lấy mẫu
thì họ dùng thùng carton, khoét lỗ trên nắp thùng để cố định ống môi trường đựng
mẫu. Nếu thiếu xe vận chuyển dụng cụ khi đi cộng đồng, thì họ dùng chính chiếc
xe máy làm bàn để nhỏ mẫu. Trước khi đi ra cộng đồng, họ chuẩn bị trước những
khâu lặt vặt để khi đi lấy mẫu không mất nhiều thời gian, vì vậy họ lấy mẫu
nhanh hơn rất nhiều. Nhờ những sáng khiến ấy, mà tụi sinh viên chúng tôi lại học
được rất nhiều mẹo hay, từ đó cải thiện rất nhiều tốc độ lấy mẫu những ngày sau
đó. Ai cũng không khỏi thán phục trước những mẹo vặt tuy đơn giản những rất thiết
thực ấy của các anh chị tình nguyện viên.
Khung
cảnh trước khi lên đường lấy mẫu ở trường tiểu học Giục Tượng 2
Sau
buổi làm việc sáng, chúng tôi được tập kết lại ngay tại trường tiểu học Giục Tượng
2 đê ăn uống và nghỉ ngơi. Chúng tôi được dành cho 1 phòng ở trường tiểu học,
ăn trưa nghỉ trưa và chuẩn bị cho ca chiều làm việc. Tuy đơn sơ, nhưng sự chuẩn
bị của các cô chú anh chị dành cho chúng tôi rất chu đáo. Cơm trưa hay nước uống
lạnh đều được các cô chú tiếp tế liên tục, các cô chú cũng luôn miệng bảo chúng
tôi mau vào ăn cơm đi, mặc dù có mệt sau một buổi làm việc dài, những thật sự rất
ấm lòng. Căn phòng ấy đã gắng liền với chúng tôi suốt những ngày làm việc tại
đây, tuy ngắn ngủi, nhưng để lại trong tôi vô vàng những kỉ niệm đáng quý.
COVID
lại có dấu hiệu bùng trở lại trên đất nước tôi, nhiệt huyết muốn tham gia tìn
nguyện trong tôi vẫn luôn chực cháy và toi sẵn sàng tham gia thêm bất cứ nhiệm
vụ nào để đồng hành cùng các y bác sĩ, nhân viên y tế, bộ đội và toàn dân quét
sạch covid trên khắp Việt Nam mình. Chỉ hi vọng một ngày không xa, Việt Nam hoàn
toàn không còn ca nhiễm nào nữa, người dân sẽ không còn bất cứ mất mát đau thương
nào nữa, mọi người cũng sẽ trở lại công
việc hằng ngày, sống hạnh phúc bên người thân và gia đình thân yêu của mình.
Trần Thị Tuyết Hạnh – YT Khóa 44