Kiên Lương - chút kỷ niệm đẹp trong đời
Lượt xem: 432
Vậy là đã 5 ngày rời Kiên Lương về lại Cần Thơ rồi. Nhanh thiệt là nhanh mà.... Xuôi dòng về Kiên Lương làm tình nguyện vỏn vẹn 3 ngày. Giờ đây một kí ức đẹp khép lại. Nay mình trong khu cách ly rồi! Chiều chiều nhìn xa xăm, hồi tưởng lại những ngày ấy, môi khe khẽ nở một cười hạnh phúc.
Đây là lần đầu mình đến Kiên Lương. Kiên
Lương là một huyện nằm gần biển của tỉnh Kiên Giang. Núi đá lấp ló xa xa được
bao phủ bởi cây cối xanh ngút ngàn. Nước thì mặn lờ lợ. Mấy bữa ăn cá biển, cái
hương vị của biển vẫn còn len lỏi trong từng thớ thịt. Tươi ngon lắm. Có
dịp các bạn nhớ đánh xe một chuyến về đó thử xem vị cá Kiên Giang là như
nào nhé. Hihi.
Từ Cần Thơ về Kiên Lương cũng gần 4 giờ
ngồi xe. Nơi mình được phân công làm tình nguyện là xã Bình An, huyện Kiên
Lương,tỉnh Kiên Giang. Chỗ ấy cũng đang chỉ thị 16 nên ai cũng ở nhà. Dọc hai
bên quốc lộ, nhà nhà đóng kín cửa, nhìn mà buồn hiu hắt cái cõi lòng. Xuống đó
chiều hôm trước, hôm sau là tụi mình bắt đầu nhiệm vụ rồi.
Kể các bạn nghe, mình có đồng đội nhiệt
tình và xuất sắc lắm. Một bạn sinh viên trường và hai chị giáo viên dạy
tiểu học ở địa phương. Ai cũng vui vẻ làm tốt phần việc của mình. Mặc dù công
việc đôi lúc có dồn dập, chị em có bất đồng quan điểm tí, nhưng rồi mọi việc
cũng suôn sẻ. Chiều về, chị em vẫn đèo nhau trên đường quốc lộ vắng bóng người,
kể nhau nghe nhiều chuyện làng chuyện xóm bị nhiễm covid,.... Gặp nhau có bao
lâu mà chị em thân thiết như người trong nhà. Bữa cuối chia tay, hai chị tiếc nuối
vì không đưa nhau đi ăn một bữa cho ngon lành rồi về. Chỉ vì dịch bệnh mà chị
em phải bịn rịn chia tay ở chỗ làm cuối. Chị hẹn khi nào hết dịch, có xuống
Kiên Lương chơi thì điện thoại cho chị. chị dẫn đi ăn một bữa bù lại. Chị còn
chạy về nhà, mang một vài món quà cho 2 đứa mình. Nhỏ thôi nhưng chắc khó mà
kiếm mua được.
Người dân Kiên Lương chân chất và thật
lòng lắm! Mọi người ai cũng thương tụi mình. Lo tụi mình mặc đồ nóng nực, có cô
còn đem nước cho tụi mình. Nhưng tiếc là tụi mình đang mặc đồ bảo hộ nên không
ăn uống gì được, mình từ chối và tưởng là cô sẽ mang về. Nhưng không, cô lẳng
lặng để trên xe, để tụi mình về có cái mà uống. Mình thấy vậy mà xúc động vô
cùng. Mình còn có chú tổ trưởng nói chuyện vô cùng dễ thương nữa. Ngày cuối còn
chụp hình giùm tụi mình. Hỏi thăm tụi mình các kiểu, vui vẻ lắm. Cơ mà chú cứ
bị vợ chửi miết, nói câu nào là bị dập câu đó, thế mà vẫn im re....
Ngày tụi mình về lại Cần Thơ, trời Kiên
Lương mưa bão suốt. Sáng sớm mà mây đã đen kịt bao phủ cả một góc trời. Kiên Lương
chia tay tụi mình bằng một cơn mưa khá dài và nặng hạt.
Dòng kí ức đẹp ấy mình tin là mọi người
trong nhóm mình ai cũng sẽ giữ mãi trong tim. Thôi khuya rồi, mình đi ngủ đây,
chúc các bạn ngủ ngon nhé! Mình sắp thi rồi!
Mình đã kết bạn với bác tổ trưởng và vô
tình nhìn thấy dòng trạng thái xúc động này. Mình mong bác và gia đình nào cũng
khỏe mạnh và hạnh phúc. Mong đại dịch này mau chóng kết thúc để mọi người trở
về với cuộc sống vui vẻ và bình an.
Hình được
bác tổ trưởng chụp vào ngày cuối làm tình nguyện tại xã Bình An, huyện Kiên
Lương,tỉnh Kiên Giang
Nguyễn Thị Thu Mẫn - Lớp: YHCT khóa 43