Mình đã có tuổi 20 thật đẹp!

07/10/2021

Lượt xem: 250

Mình viết những dòng này trong đêm ngày thứ nhất về lại trọ sau khi hoàn thành cách ly 7 ngày khi đã xong chiến dịch truy vết và lấy mẫu cộng đồng ở huyện Cờ Đỏ - Thành phố Cần Thơ và huyện Kiên Lương tỉnh Kiên Giang . Có thể coi đây là một trang nhật ký, một điều gì đó kỷ niệm để sau này mình có lớn hơn hay già đi sau khi đọc lại nó để tìm lại chút gì đó của một thời tuổi trẻ nhiệt huyết, hăng say, luôn tràn đầy lý tưởng và để lòng mình bất giác mỉm cười : “ Mình đã có một tuổi trẻ cháy rực và một tuổi 20 thật đẹp!”.

Tối nay Ninh Kiều đang mưa , mưa rất to, ngồi một mình trong phòng trọ sao mà mình cảm thấy nhớ những ngày đi lấy mẫu xét nghiệm cộng đồng quá , nhờ có chuyến đi này mà mình có thêm nhiều bài học hơn , trải nghiệm thêm được rất nhiều kiến thức mới mà không chỉ có trong sách vở hay những buổi tập huấn, kết thân và quen được rất nhiều anh chị khóa trên trong đoàn đi chống dịch, các bạn cùng khóa cả những các cô các chú cán bộ địa phương mà đoàn mình hỗ trợ , mọi người ai cũng vui vẻ, chỉ bảo tận tình, giúp đỡ cho mình hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ . Và đặc biệt không thể thiếu mà đó cũng là thứ mà mình cảm thấy “lời” nhất trong chiến dịch này đó là tình cảm đặc biệt thắm thiết của bà con địa phương, của người dân , của những cô chú anh chị và các em nhỏ nơi mà đoàn mình tới thực hiện chiến dịch.  

 image001.jpg

    Đội của mình tham gia lấy mẫu tại xã Trung Thạnh, huyện Cờ Đỏ , TP. Cần Thơ

Chiến dịch đầu tiên mà mình tham gia là lấy mẫu xét nghiệm cộng đồng tại huyện Cờ Đỏ Thành Phố Cần Thơ, khi ngồi trên xe từ Ninh Kiều để tới Cờ Đỏ lòng mình cảm xúc khó tả lắm , nào là cảm giác hồi hộp lo lắng không biết mình có thể làm việc được không , có thể lấy mẫu cho người dân được hay không ? Nhưng xen giữa những cảm xúc lo lắng và hồi hợp ấy là một tâm thế háo hức của tuổi trẻ , là sự nhiệt huyết ,lòng mong muốn được góp một phần sức trẻ thanh niên mình vào giúp cho đất nước , địa phương mình sinh sống có thể mau mau hết dịch, mau mau trở lại trạng thái “ bình thường mới ” để mình có thể thấy lại được những chiếc xe chạy tấp nập bên đường , là những cảnh đông đúc hối hả lúc tan tầm , tiếng cười giòn tan bên xe bán xôi buổi sáng thơm lừng của cô bán hàng đầu ngõ hay hết dịch sớm sớm để các em học trò có thể đến trường với thầy cô và bè bạn chứ không phải “bỏ rơi” con chữ quá lâu .

Ngày đầu lấy mẫu nên mình khá lúng túng và hơi chậm chạp việc mặc bộ đồ phòng hộ, cả việc đóng gói mẫu nữa nhưng may mắn là mình chung đội với một chị khóa trên và một bạn cùng khóa rất là dễ thương và nhiều kinh nghiệm đã tận tình hướng dẫn mình từng li từng tí : cách mặc đồ bảo hộ ra sao, cách đóng gói mẫu thế nào , cách cởi bộ đồ bảo hộ ra khi xong việc sao cho cẩn thận nữa…. và còn rất rất nhiều thứ . 

Chú đẩy xe bán bánh lọt hả chú ơi?” là câu nói của bà con người dân tại Cờ Đỏ  ghẹo mình khi thấy mình kéo cái xe chở vật tư, dụng cụ y tế để lấy mẫu, cái lời chọc ghẹo đó làm mình phải cười vì bà con ở đây dễ thương ghê , họ quý sinh viên đến lấy mẫu dữ lắm , chẳng hề la ó hay quạu quọ khó chịu gì hết , bà con mình chấp hành tốt việc lấy mẫu xét nghiệm , tuân thủ 5K đàng hoàng mình rất phục những đứa nhóc nhỏ nhỏ, chẳng hề sợ đau khi lấy mẫu , tự giác ngồi lên ghế kéo khẩu trang xuống che miệng chỉ chừa mũi cho đội mình lấy mẫu, lấy xong chẳng khóc gì hết mà im re và cười thật tươi. Bà con dễ thương thiệt ! 

 image001.jpg

Xe kéo đựng vật tư y tế lấy mẫu mà bà con ghẹo là “ xe bánh lọt ”

Đêm về nghỉ tại nhà nghỉ Điểm Hẹn mà cảnh vật khiến mình buồn buồn vì nơi đây chẳng giống Ninh Kiều , không có nhiều ánh đèn đường và xe cộ , chỉ là trước mặt là sông sau lưng là đồng ruộng bao la , chiều chiều nghe tiếng ghe chạy , gọi video call cho ba mẹ , ba mẹ dặn mình cẩn thận giữ gìn sức khỏe , gọi cho mấy đứa bạn tham gia tình nguyện ở mấy địa phương khác hỏi tụi nó chỗ ăn chỗ ở ra sao , nay lấy được bao nhiêu mẫu rồi , thấy thương nhau dữ lắm .

Tạm biệt chiến dịch Cần Thơ Xanh tại Cờ Đỏ sau khi hoàn thành , mình chia tay đoàn để lên đường chi viện cho tỉnh Kiên Giang , lần này đã không còn cảm giác hồi hộp lo lắng lẫn sợ sệt như lúc ban đầu nữa , mình đã có những trải nghiệm nhất định về việc lấy mẫu ở Cờ Đỏ rồi nên mình khá yên tâm cho chuyến đi lần này .

Mình được phân công về xã Kiên Bình , huyện Kiên Lương , tỉnh Kiên Giang , Kiên Lương đẹp lắm , đẹp thổn thức lòng người đến , là những cánh đồng lúa chín vàng nặng trĩu, là con sông dài uốn lượn màu xanh rêu , là những hồ chứa nước rộng lớn mát lành , nhìn xa xa là cả biển và núi nữa .

                                        “ Kiên Lương sóng vỗ đợi chờ 

                                    Một hòn Phụ Tử ẩn mờ trong mây ”

Công việc lấy mẫu ở Kiên Giang khá là thành công , bà con cũng chấp hành tốt việc lấy mẫu xét nghiệm, tuân thủ dãn cách theo 5K , có những em nhỏ đôi khi còn sợ sệt , lo lắng nhưng cuối cùng việc lấy mẫu cũng xong xuôi tốt đẹp , 

Đón Trung Thu cùng đoàn tình nguyện viên ở Kiên Lương - Kiên Giang là những điều tuyệt vời nhất trong cuộc đời mình , đó là một mùa Trung Thu mà không ở cạnh cha mẹ, ông bà và đám bạn thân ở quê , là mùa Trung Thu mà không có thể thấy những chiếc lồng đèn ông sao năm cánh , lồng đèn giấy , hay đèn điện tử đủ màu, đủ sắc , chỉ có một mình mình và những anh chị , thầy cô , và bạn bè tham gia tình nguyện trong đêm Trung Thu tại mảnh đất Kiên Giang thanh bình này . Trăng tại Kiên Giang như sáng hơn, đẹp hơn vào rằm tháng 8 , như chào đón đoàn sinh viên tình nguyện Trường Đại Học Y Dược Cần Thơ xa quê hương để làm nhiệm vụ này.

image001.jpg 

Đội của mình tham gia lấy mẫu tại xã Kiên Bình, huyện Kiên Lương ,
 tỉnh Kiên Giang

Mình có xem một chiếc clip khá hay mà thầy Thích Khải Tuấn đã có nói : “ Thanh niên thì phải có lý tưởng , lý tưởng của tuổi trẻ là cống hiến là phụng sự …” mình thấy nó khá đúng , mình cảm ơn  từ tận đáy lòng vì đã được sống trong những ngày “ màu xanh ” của tình nguyện, cảm ơn tất cả thầy cô anh chị , bạn bè, cô chú cán bộ địa phương vì đã bảo ban chỉ dạy mình nhiệt tình,cảm ơn cuộc đời  vì đã  cho mình một tuổi 20 thật đẹp, thật nhiều ý nghĩa này ! 

Ngoài trời vẫn mưa …..




Bùi Quốc Đạt - sinh viên lớp YG khóa 45