Mùa hè năm 5 của cô gái nhỏ: Mùa hè ý nghĩa

12/10/2021

Lượt xem: 328

Từ nhỏ tôi đã khao khát mình sẽ trở thành một bác sĩ trong tương lai, được chăm sóc sức khỏe cho mọi người. Từ những suy nghĩ nhỏ nhoi ấy đã lớn dần theo năm tháng và bây giờ tôi đã là cô sinh viên y dược năm 5 sắp bước vào năm 6, một chặng đường không dài nhưng cũng không ngắn để tôi trao dồi kiến thức.

Là sinh viên của trường Đại học Y Dược Cần Thơ, tôi luôn chăm chỉ học tập và tham gia các hoạt động của trường để sau khi tốt nghiệp có thể giúp đỡ mọi người một cách tốt nhất. Nhưng từ đầu năm 2020 tới nay, bởi vì sự xuất hiện của “dịch bệnh” COVID-19 đã làm ảnh hưởng không ít tới cuộc sống của mọi người, trong đó có cả tôi. Nó trở thành “ đại dịch” gây nhiều đau thương, mất mát, làm nhiều gia đình phải xa nhau trong thời gian cách ly để rồi có những người không thể gặp nhau mãi mãi, vợ phải mất chồng, con cái mất cha mẹ trở thành những đứa trẻ mồ côi,.. Chính hiện thực tàn khốc này đã thôi thúc tôi có một ý chí quyết tâm giúp một phần sức nhỏ nhoi cùng vượt qua đại dịch. Vào những ngày cuối tháng 6/2021, tôi đã mạnh dạn đăng ký đơn tình nguyện chống dịch tại trường. Thời gian đó tôi vừa ôn thi cuối kì vừa tập huấn công việc cần thiết phục vụ cho chống dịch như lấy mẫu xét nghiệm, truy vết, cách mặc và tháo đồ bảo hộ ( PPE ),.. 

Và hành trình chập chững đầu tiên của tôi chính là tham gia cùng các anh chị bác sĩ trực chốt sàng lọc f0 tại bến xe Trung tâm TP Cần Thơ. Tại nơi đây tôi được bảo ban và giúp đỡ rất nhiều trong việc lấy mẫu cũng như bảo vệ bản thân an toàn. Tôi cùng mọi người mặc PPE bất kể nắng mưa nhưng không hề có một lời than phiền. Chính vì thế mà tôi rất vui và có niềm tin chiến thắng đại dịch vào một ngày không xa.  

Những ngày mưa của tháng 7, dịch COVID- 19 hoành hành hơn, tôi đã lên đường chi viện Vĩnh Long. Tại nơi đã đây đánh dấu biết bao kỉ niệm cùng đồng đội, bạn bè. Thật nhớ những lúc mình cùng nhau ăn uống, cùng nhau ngồi quay quần lắp ráp những chiếc nón bảo hộ rồi xem ai làm đẹp hơn,… Nhớ những buổi sáng dậy sớm để chuẩn bị đồ bảo cho nhau thật kín rồi đến chỗ làm và cả những buổi về muộn 8-9h tối. Ai cũng rất mệt nhưng khi nghe những lời động viên của các anh chị và thầy cô đều phấn chấn hẳn lên chỉ mong không còn f0 trong tương lai gần. Đất Vĩnh Long có những con người thân thiện, nhiệt tình, hiếu khách mà tôi không thể quên. Thật đáng trân trọng những con người không ngại khó khăn thức khuya, dậy sớm cùng sinh viên tụi mình để chuẩn bị những bữa cơm thật ngon, chỗ ngủ ấm áp, thoải mái. Để rồi khép lại hành trình tôi chỉ muốn nói thật lớn lời cảm ơn tất cả mọi người nhưng rồi cũng chỉ dám ghi lại những dòng cảm xúc ấy qua những tờ giấy nho nhỏ dán trong phòng và kết thúc 1 chặng đường ý nghĩa. 

image001.jpg 

Hình ảnh chống dịch tại Vĩnh Long

 

Ngày về lại Cần Thơ, tôi cảm thấy có chút buồn vì Cần Thơ nhộn nhịp lúc trước nay im ắng hơn hẳn. Từ ngày đầu tiên đặt chân lên Cần Thơ vào trường Đại học, tôi đã xem nơi này như quê hương thứ 2 của mình. Hơn 2 tháng chống dịch, tôi đã cùng đồng đội của mình trải qua những ngày tháng đáng nhớ. Nhớ những ngày tham gia chiến dịch Cần Thơ xanh là quãng thời gian khó quên trong cuộc đời sinh viên của mình. Từ một cô gái nhỏ nhắn, tôi luôn được gia đình bảo bọc và có phần được chiều chuộng. Nay tôi thấy mình trưởng thành hơn rất nhiều, tôi biết quan tâm và nghĩ đến cảm xúc của mọi người nhiều hơn. Nơi đây tôi có những đồng đội vô cùng dễ thương, vì mục tiêu chung là dẹp tan COVID mà từ những người xa lạ chúng tôi đã trở thành những người bạn thân thiết, cùng nhau chống dịch, cùng sinh hoạt chung và vui chơi cùng nhau, mỗi ngày là một niềm vui. Khi được phân công làm nhiệm vụ ở phường Long Tuyền, quận Bình Thủy tôi nhận được sự nhiệt tình và sự hỗ trợ tối đa từ ủy ban phường. Các anh chị luôn tạo điều kiện thuận lợi nhất để cùng hoàn thành nhiệm vụ, tôi cảm thấy ấm áp và hạnh phúc khi được đồng hành cùng mọi người.

 

image003.jpg 

Hình ảnh cùng đồng đội chống dịch tại khu vực Bình Phó B, phường Long Tuyền, quận Bình Thủy, Cần Thơ

 

Lời cuối, tôi chân thành cảm ơn những đồng đội của mình đã tin tưởng , bao dung và giúp đỡ tôi rất nhiều, tôi đã có khoảng thời gian vô cùng vui vẻ, hạnh phúc. Điều đặc biệt, con muốn cảm ơn đến cha mẹ đã luôn ủng hộ, cổ vũ những quyết định của con. Con biết cha mẹ đã lo lắng cho con rất nhiều từ những ngày đầu con đi chống dịch, nhưng hành trình hơn 2 tháng này đã giúp con trưởng thành và có ý nghĩa hơn rất nhiều. Đã hơn 8 tháng rồi con chưa được về nhà, con hứa sẽ trở về nhà ngay khi tình hình ổn định hơn, con nhớ cha mẹ rất nhiều, con nhớ những món mẹ nấu, con nhớ cả gia đình mình.




Nguyễn Huyền Trang - Lớp YHDP khóa 42