Nhật ký chống dịch ! Chuỗi ngày hành động …
Lượt xem: 464
Một cuộc sống bình yên, mọi thứ đều đang ổn thế nhưng tất cả hầu như phải chậm lại bởi đại dịch toàn cầu : Covid-19 , chúng đã ảnh hưởng rất lớn đến sức khỏe và đời sống của chúng ta, giờ đây và tình hình dịch bệnh ở nước ta diễn biến hết sức phức tạp trong đó có TP Cần Thơ, lúc ấy trong lòng tôi thúc giục lên một suy nghĩ : “ mình có thể góp một chút sức lực không ? ‘’, và ngay thời điểm đó TP Cần Thơ đang phát động chiến dịch “ Cần Thơ Xanh” – xét nghiệm toàn bộ người dân TP để bóc tách F0 ,mang lại màu xanh cho TP , và tôi liền ‘’ tay nhanh hơn não’’ đã đăng ký tham gia như vậy một hành trình đã được mở ra từ đây.
Nhận được danh sách tham gia, các công việc chuẩn bị
bắt đầu chật vật từ hành lý đến kiến thức và kỹ năng nhưng tất cả đều êm ả bởi
sự nhiệt huyết của tuổi trẻ. Ngày đầu ắt hẳn sẽ có nhiều điều mới tanh, đúng
vậy bao ký ức ùa về đúng chất miền tây sông nước khi đứng đợi đò sang
sông cảnh sông nước hữu tình , Ôi! Đẹp biết bao. Một ngày làm việc dần trôi qua
dưới sự dẫn dắt rất chuẩn của chị leader, tuy có những lúc thấm mệt với bộ PPE
nylon “ nóng cực” nhưng đâu đó có đồng đội và ý chí chiến đấu như một cơn gió
làm dịu đi cơn nóng ấy, những câu nói thật nhẹ nhàng và trìu mến của người dân
: “ con ơi lấy mẫu nhẹ tay cho cô nha, cô bị Viêm xoang”, cộng thêm từ những vị
ngọt của trái cây “ toàn túi 10kg “ từ
thanh nhãn đến chôm chôm đúng điệu cây nhà lá vườn bởi đây là vườn trái cây của
Ô Môn nha ,hơn thế nữa là những sự hỗ trợ nhiệt tình của các chú địa phương.
Như thế các ngày trôi qua, và team đã quen dần với mọi việc thế nhưng một pha
xử lý tình huống đúng chất của leader khi phát hiện một mẫu gộp (+) chị hay nói
vui là “có bầu rồi nha mấy đứa cẩn thận nha” và tiếp công chuyện truy vết đi
tìm chủ nhân của cái bầu ấy ,chị điềm tĩnh giải quyết một cách hợp lý hợp tình,
lúc này trong đầu đầy lo sợ và : “ nguy hiểm thật” và một pha tư vấn tâm lý đã
diễn ra, tất cả rồi cũng trải qua bởi những kinh nghiệm vững chắc của leader.
Team tôi mang khẩu hiệu:’Quyết tâm chiến thắng’, cùng nhau đoàn kết để hoàn
thành nhiệm vụ . Và rồi chiến dịch đã sắp hết, bước vào cách ly đệm hay còn gọi
là lúc nghỉ ngơi sau bao vất vả , có thể tại đây tôi nhận thấy bản thân học thêm một ít kinh nghiệm sống
, một trải nghiệm của tuổi trẻ và sẽ là một ký ức đẹp có cái để khoe với đám
bạn thân ta đi chống dịch nè.
Đúng lúc ấy tình hình dịch bệnh tại TP HCM đang căng
thẳng , có lẽ giờ đây TP đang “ bệnh” và những nỗi đau chạm đáy lòng có gì bằng
từ những con số biết nói , bản thân bùng lên một tâm thế một cảm giác nghẹn
ngào và thấy thương cho TP tráng lệ ngày nào , cuộc chiến chống Covid-19 liên
tục có những chiến lược mới đúng lúc BYT huy động sức lực toàn ngành Y Tế
hỗ trợ TP trong đó có trường tôi đang học á, Đại Học Y Dược Cần Thơ . Dù
rằng TP đang là tâm dịch bản thân cũng đang rất đấu tranh tư tưởng: “giữa nên hay không nên ta ?” “Nếu nói liệu rằng ba mẹ sẽ cho mình tham gia
ư ?” , có lẽ sự huấn luyện của trường và trải nghiệm từ chiến dịch vừa rồi, với
lời kêu gọi của trường chúng ta có nhiều lớp bảo vệ từ đã tiêm vacxin , phòng hộ cá nhân như: PPE hay những chiếc khẩu
trang xịn sò của USA …, đến tình đồng đội và sự hỗ trợ của trường cùng với ý
chí sắt bén của một thanh niên tuổi 21 đã thôi thúc bản thân mình có thể góp
một sức nhỏ vào cuộc chiến này, tiếp là phải thuyết phục cha và mẹ đồng ý và
rồi tôi đã đăng ký tham gia.
Ngày xuất quân đã đến và hành trình đến TP mang tên
Bác cũng sắp bắt đầu và trái hẳn với sự nhộn nhịp ngày ấy thì giờ đây Tp
chào đón đoàn chúng tôi với sự im lặng làm tôi chợt nhớ nhà thơ Nguyễn Du có
câu “ Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ” có lẽ TP đang “bệnh” rồi. Đây là lần
thứ 2 bản thân được đặt chân lên TP cách đây 15 năm khác hẳn với sự hồn
nhiên lúc trẻ bởi lần này đã lớn và có một nhiệm vụ cần làm . Và giờ đây công
việc bắt đầu , đoàn của Trường chúng tôi hỗ trợ TP công việc Xét nghiệm cộng
đồng và tiêm Vacxin, nơi mới ắt hẳn sẽ có những trải nghiệm
mới, đúng vậy team “ nói nhiều cười nhiều” bắt đầu lộ diện , team đã trải qua
nhiều sự kiện xin kể cho mọi người cùng nghe bắt đầu từ câu chuyện “ tay thiện
xạ” nha. Chuyện kể rằng tại một vùng đỏ của Q.4 tôi cũng như bao lần khác khi
bắt chợt bà chị BSNT đọc kết quả liên tục phát lên mẫu (+) giọng bà chị đúng
men nha , mọi người cũng hiểu chuyện rồi nha đâu ra vậy ,ôi đôi bàn tay
lấy mẫu của tôi lấy được 93 người dân thì biết rằng có 33 mẫu đơn (+) có nghĩa
F0 chuẩn bị tăng lên rồi nha chiếm gần 35% đấy ghê chưa , có lúc phải giật cả
mình với chị tôi bởi giọng trầm và tính cách chị rất manly nha, đội tôi
có thêm anh chủ tịch phường đi chung nữa nên sau đó là pha giải quyết gồm giăng
dây , dán bảng nhanh gọn lẹ bởi có chủ tịch mà thấy quyền lực chưa, thật ấn
tượng , đúng TP đang bệnh và cần sự giúp đỡ , vì thể bản thân cũng cảm thấy cảm
thấy bớt sợ hơn . Chuyển sang một câu chuyện khác mang tên “Giây phút sao lãng”
khi lấy mẫu tại một tòa chung cư cao tầng tôi bỗng cảm thấy tim mình đập nhanh
hơn và đồng tử cũng dãn mặc dù đeo kín nha, có thêm nón bảo hộ nữa ấy khi
lấy mẫu cho một anh điển trai kiểu Hàn Quốc tôi đứng hình mất 10s đồng nghĩa
que tăm bông ở đã thấm dư dịch tỵ hầu rồi bỗng chợt tiếng thét thanh từ bà chị leader tôi kêu lên: “ úi trời! Thằng
bé này “ cái gọi là sao xuyến và giờ đây mình như đã quen dần với công việc và
đang chiến đấu chống dịch tích cực tuy có những lúc cái gọi là yếu tố tác động
nhưng mình tin rằng luôn có sự hỗ trợ từ đồng đội nên cũng yên tâm, sâu xa vẫn
là tâm sự bà chị của mình đang vẫn độc thân cô đơn nên mình ngắm kỹ dùm chị anh
ấy có hợp không ấy mà. Đời đâu mấy khi biết được điều gì đôi lúc chứng
kiến những cảnh phải chạnh lòng bởi TP đang trong thời điểm khó khăn , chật vật
, hình ảnh người dân thiếu thốn nhiều thứ khi các cô chú anh chị đang thất
nghiệp nhiều tháng liền kế sinh nhai không biết dựa vào đâu nhiều lúc thấy các
cô chú tranh thủ xếp hàng đi nhận những đợt hỗ trợ ở Ủy ban Phường khi ấy dù
qua lớp khẩu trang nhưng đâu đó vẫn toát lên một nụ cười bởi cảm nhận
được qua những câu nói dịu nhẹ và pha một chút ngọt ngào, nhiều lúc mình phải
nghe những câu chuyện buồn bởi có nỗi đau nào hơn nỗi đau tinh thần khi
những giọt nước mắt rơi hai bên mắt nhưng sau đó rồi vẫn thấy họ toát lên
sự mạnh mẽ để tiếp tục chiến đấu điều ấy làm mình càng thêm khâm phục .
Thời gian cứ vẫn trôi , mỗi ngày đi làm điều có một
niềm vui riêng từ sự yêu thương như những đứa em út trong nhà của các anh chị ở
trạm y tế và ủy ban phường 8 Q.4 cho đến những phần quà là lời động viên tinh
thần cho cuộc chiến này chẳng hạn món quà từ Miền Bắc nhân dịp tết Trung thu
của VietNam Airline ,và những tình bạn được kết nối tuy xa nhưng rất gần
của các bạn SV CĐYT Bạch Mai các anh chị HVQY khi cùng chung một chí
hướng vì màu xanh cho TP hay những lần vỡ òa khi “ bé ơi test nhanh có cách nào
lên dương không?” bởi sự quá mệt của các anh khi đã từ lúc bùng dịch cách đây
cũng hơn 3 tháng rồi các anh ngày đêm vì sự nghiệp đã hỗ trợ hết sức mình và
đây một sự mánh khóe được bùng ra , mọi người cũng biết nước cam cũng có thể
làm test dương giả ấy , bởi môi trường acid có thể làm biến tính các kháng thể
bắt virus ấy vì thể làm sai lệch kết quả nhưng không mình thì khác có lẽ
do sự siêng đọc hướng dẫn sử dụng nên phát hiện ra test chứng (+) và chứng (-)
và hiểu chuyện rồi nha bởi người trong cuộc sẽ hiểu trong kẹt có gì
,và hai ngày nghỉ dưỡng ,….thật vui nhưng vẫn không làm sai nha như một điều
đáng nhớ, mai mốt hết dịch mọi người muốn nghe tôi sẽ kể, hay hình ảnh
các anh khi mặc áo xanh , vàng làm nhiệm vụ cũng thêm phần ngưỡng mộ nhất là
khi anh đi theo đội để đảm bảo trật tự ổn định cho tụi em yên tâm phần nào làm
nhiệm vụ , cảm ơn các anh công an. Và một tình đồng đội cũng xuất hiện từ đây
dù rằng khác nhau về giọng nói, chênh lệch khá xa về tuổi tác thế nhưng vẫn hòa
chung được không khí vui tươi mỗi khi giao tiếp hay luôn hỗ trợ nhau khi tác
chiến với các anh LLVT Biên Phòng từ miền Trung hay các anh Bộ Đội QK7 , QK9
,... Tuy rằng có những lúc có khó khăn , bất cập nhưng với câu nói ” Dĩ hòa di quý”
từ thầy của tôi qua những buổi giao ban về đêm có khi đến 11h hay những
lời động viên nhắc nhỡ từ thầy cô như một niềm tin cho chúng tôi , một
động lực để tăng thêm ý chí kiên cường hoàn thành tốt nhiệm vụ. Tiếp công
chuyện sẵn kể luôn có lẽ lúc mà tôi phải vượt qua một thách thức khi gặp phải “
mẫu nghi ngờ” gộp 5 lận nha, ai cũng chờ đợi , tâm trí hoang mang trong lúc ấy
đồng đội vẫn luôn bên cạnh các chị chung team hay gia đình các bé ngộ lắm cái
đội từ bé hai là chị lớn nhất nhà tới chị bé ba rồi bé tư leader ấy nha, đáng
lẽ cái đội có 4 người thôi nhưng có thêm bé năm xuất hiện do chị dễ thương nên
nhận vào thành ra tôi thành bé sáu á phải chăng tôi nhỏ nhất đám không nhỏ tuổi
thôi chứ cao thân lắm á, lúc ấy tôi cảm thấy thật ấm áp khi tình đồng đội các
chị tư vấn tâm lý cho tôi mặc dầu tôi là người đàn ông của đội nha, và rồi kết
quả không phụ lòng người khi RT- PCR mẫu đơn âm tính cho cả năm , đã giải oan
cho chúng tôi, thật xúc động, mọi người có tin là như một điều kỳ diệu không
,nhiều lúc nghĩ ắt hẳn mình tạo nghiệp vụ nghỉ dưỡng nên phải trả chăng ,
sẽ là một kỷ niệm đáng nhớ .
Thấm thoát đã qua 34 ngày lúc này đây TP cũng đã bắt
đầu ổn định trở lại khi mỗi ngày đi test phải căng mắt đi tìm mẫu (+) những cả
trăm mẫu thấp thoáng đâu đó được 1 mẫu hay chẳng có con vịt nào để bắt đấy là
câu nói vui của chị ở trạm, như vậy là một buổi thất thu tuy vậy nhưng rất
vui bởi màu xanh cho TP sắp đến đồng nghĩa TP cũng đang dần khôi
phục lại, hệ miễn dịch cũng đang tăng cường để chống dịch tiếp trong thời kỳ
mới cũng có thể hiểu nhiệm vụ của chúng tôi sắp hoàn thành, ngày rời TP có lẽ
TP đang chào chúng tôi với cái ánh nắng sáng và dòng xe cộ dần đông lại của TP với những lời cảm ơn từ các
anh chị bên Quận đoàn và đâu đó có sự in dấu trong ký ức của TP mang tên” những
ngày tháng có ĐHYD Cần Thơ bên cạnh” cũng vui biết mấy, rất đỗi tự hào ấy
và tin rằng TP sẽ xanh và dần dần trở lại vị thế của mình xứng với
TP hoa lệ. Chưa dừng ở đấy tôi được nhận thêm một nhiệm vụ mới tham gia
hỗ trợ BVDC số 2 của TP Cần Thơ , nơi mới tiếp cận mới nhưng đâu đó vẫn thấy
tinh thần đồng đội từ các anh chị BS, ĐD hay các anh chị XN ,... cùng với đó là
những chiến đấu thầm lặng của bệnh nhân để cùng nhau vượt qua đại dịch này , ắt
hẳn mình sẽ có thêm một trải nghiệm mới .
Dẫu rằng có nhiều thử thách nhưng nếu kiên định chắc
hẳn sẽ vượt qua , hành trình rồi sẽ kết thúc bởi giờ đây tôi phải quay trở lại
nhiệm vụ chính của mình là học, và sắp tới học bù và thay cho chuỗi ngày
hành động chống dịch sẽ là những giờ phút cho thi cử vất vả bản thân là sinh
viên tuổi trẻ cần phấn đấu bởi tôi nghĩ :”Tuổi trẻ đầy nhiệt huyết bản lĩnh và
mang một sức sống xanh” , có lẽ tất cả sẽ là những ký ức đẹp mỗi khi nhắc lại
với những gam màu sắc khác nhau hơn thế chúng ta cũng biết Bác có câu: “ Đoàn
kết đoàn kết đại đoàn kết, Thành công thành công đại thành công ‘’ tin rằng
Việt Nam sẽ chiến thắng đại dịch một cuộc sống mới , những ngày tham gia chống
dịch như những buổi học làm tôi nhớ đến câu: “ Những buổi học ngoài giảng đường
không có bài kiểm tra thường xuyên “ của thầy hiệu trưởng, đúng vậy dù
không có kiểm tra trên giấy nhưng có những thử thách cần vượt qua , cũng có thể
kể cho mấy đứa bạn nghe ừa tôi đi chống dịch ở Sài Gòn á và trong nhật
ký của bản thân sẽ có “ chuỗi ngày hành động…”.
Đội 6 Thới An quyết tâm chiến thắng dịch bệnh nè, sau khi lấy mẫu ở trường
tiểu học Phan Bội Châu á
Khẩu hiệu của đội tôi khi tham gia chiến dịch
CTX , hy vọng sẽ xanh và sạch COVID-19
Kỷ niệm trong tôi
Hình ảnh khi sắp phải tạm biệt các em, bạn SV
CĐYT Bạch Mai sẽ là một kỷ niệm đẹp
Cơn mưa chiều của Sài Gòn , ôi mưa lớn quá đội tôi đang chuẩn bị lên xe về
nhờ có cây dù của chị trạm y tế tặng
Đi lấy mẫu mà gặp phải trời mưa vì thế tranh thủ lúc mưa nên xin tấm ảnh,
thể hiện quyết tâm của đội nhưng thiếu chị BSNT do chị đi tiêm vacxin
Trung thu này thật ấm áp khi nhận được quà , thích thật và không quên nói
lời cảm ơn , và sẽ cố gắng hoàn thành nhiệm vụ
Khi sắp tạm biệt các anh rồi, đoàn em đã hoàn
thành nhiệm vụ nên rút trước các anh còn ở lại nhớ giữ sức khỏe và hoàn thành
tốt nhiệm vụ nha, hy vọng một ngày không xa gặp anh ở Cần Thơ nha.
Nay được đi hỗ trợ tiêm vacxin nè, cuối giờ thể thao tí
Đứa em út trong đội đi nhận quà cho cả đội
Dịp trung thu mượn được mấy cái lồng đèn của ủy ban để ôn lại kỷ niệm tuổi
thơ
Trạm y tế sắp được tặng tủ thuốc, nhớ chị mua trà sữa cho uống, cho mượn xe
đi gửi mẫu và tung tăng khắp nơi
Giây phút các chị em đi tung tăng và bắt gặp
bitexco
Đang phải đợi trời mưa, đội chuẩn bị
hết rồi mà trời mưa
Giờ cơm đến rồi , chuẩn bị đem bữa
ăn cho bệnh nhân
Nguyễn Văn Huynh – lớp YT khóa 44