Nhật ký chống dịch Tháng ngày của tuổi trẻ
Lượt xem: 268
Chiến dịch mang tên " Cần Thơ Xanh " với mục đích xét nghiệm cộng đồng "lọc " F0 ra khỏi cộng đồng , đánh toàn bộ rộng khắp đến cả những vùng quê xa , nhằm mang màu xanh mới tái lập một cuộc sống bình thường mới , bởi còn F0 trong cộng đồng là mối nguy hiểm rất lớn , có sức khỏe thì con người mới sản xuất được của của cải vật chất .
" Cần Thơ xanh và đẹp lắm
Đón bình minh với tàu thuyền trên sông
Dập dờn từng cơn sóng gợn
Thuyền đầy hàng hóa giao thương nhộn nhịp
Hoàng hôn về bao bận rộn
Dòng người tấp nập dưới ánh đèn đêm "
Ngày tôi đặt chân lên mảnh đất nơi đây với một sức sống của một
Thành phố năng động , thế nhưng giờ đây tình hình đã khác , trái với những buổi
chiều tấp nập dòng người trên khắp tuyến đường , những cảnh ùn tắc giao thông
trên đường thì bây giờ cảnh chiều xuống con đường vắng tiếng còi , ánh sáng của
đèn cũng ít thấy cuộc sống của người dân đang bị xáo trộn bởi đại dịch toàn cầu
, nó đã cướp đi biết bao sinh mạng của người dân vô tội , đã lấy đi biết bao sự
mất mát ,đó là dịch bệnh Covid-19 , trong lúc ấy từ cấp cao đến cấp dưới mọi
người đều bận rộn với nhiều giải pháp khác nhau nhằm ngăn chặn đại dịch lúc ấy
Thành Phố Cần Thơ phát động "Chiến dịch Cần Thơ Xanh " và kêu gọi
sinh viên trường tôi Đại Học Y Dược Cần Thơ tham gia , thấy được những đảo lộn
trong cuộc sống lòng tôi đầy háo hức , có lẽ với lòng nhiệt huyết của tuổi trẻ
một màu xanh đầy hy vọng với suy nghĩ bản thân mình có thể đóng góp một sức trẻ
vào chiến dịch chung và rồi tôi đăng ký tham gia.
Chiến dịch mang tên " Cần Thơ Xanh " với mục đích xét
nghiệm cộng đồng "lọc " F0 ra khỏi cộng đồng , đánh toàn bộ rộng khắp
đến cả những vùng quê xa , nhằm mang màu xanh mới tái lập một cuộc sống bình
thường mới , bởi còn F0 trong cộng đồng là mối nguy hiểm rất lớn , có sức khỏe
thì con người mới sản xuất được của của cải vật chất . Có thể nhìn lại ngày đầu
tôi với tâm lý lo lắng bởi mình đâu biết được gì nhiều đâu ba năm nay chủ yếu học
trên giảng đường dưới sự uốn nắn của thầy cô ,
đôi lúc còn có nhiều cái sai nhưng được thầy cô chỉnh sửa , giờ là phải
trực tiếp vào xã hội nơi mà đầy thử thách và cạm bẫy , thế nhưng nhờ có tinh thần
quyết tâm cao độ thấu hiểu được nỗi
đau của người dân và đặc biệt hơn là sự ủng hộ nhiệt tình từ nhà Trường tập huấn
cho các sinh viên chúng tôi từ những kiến thức về kiểm soát nhiễm khuẩn bởi nếu
thực hiện tốt thì nguy cơ sẽ được giảm , những buổi thực tập cũng rèn cho tôi
những kỹ năng mới dù chỉ rất ít bởi đại dịch đâu cho phép chúng tôi chậm chạp
và càng làm chúng tôi vững chắc hơn với mũi vacxin như một liều kháng thể tinh thần cho chúng em thêm là những sự hỗ
trợ xa từ phía các anh chị từ ủy ban nhân nhân , ấm áp hơn với lời động viên và
nhắc nhở từ bố mẹ ở quê nhà : " Con trai hãy cố lên con nhé , cứ bình tĩnh
làm việc , con nhất định làm được và luôn cẩn thận nhá " .
Và rồi lễ xuất quân đã đến , ngày chiến dịch bắt đầu cũng gần đến
, chúng tôi lên xe với những cánh tay vẫy chào từ phía các thầy cô như một động
lực để tăng thêm ý chí chiến đấu , đợt này tôi nhận nhiệm vụ ở huyện Phong Điền
có lẽ đây là lần đầu tiên tôi đặt chân lên đây , một cảm giác mát mẻ bởi đã lâu
lắm rồi tôi mới được ra đường ngắm cảnh thơ mộng trước đây giãn cách xã hội ,
chỉ thị 16 sợ lắm bao nhiêu ngày giãn cách là bao nhiêu ngày ở trong nhà chỉ
khi 1 tuần được đi chợ 2 lần mà chợ đâu có mở chỉ đi mấy cửa hàng bán thực phẩm
mua ít đồ để dành thôi .
Một team làm việc có 4 người , tôi là đứa cao to nhất đội bởi hàng
ngày thường luyện tập thể dục nên cũng có ít cơ bắp dù rằng bài vở hơi nhiều với
nhiều đợt thi cữ cũng làm hoang mang nên tôi phải chọn thể thao làm giải trí ,
tôi nhớ ngày đầu leader tôi nhìn rất chuẩn luôn từ tổ chức chỗ lấy mẫu hay
đến chỗ
hướng dẫn tôi công việc cụ thể , ngày đầu làm việc ở một trường tiểu học làm
tôi chợt nhớ những ngày còn bé của mình dù đã quá xa rồi , hình ảnh mập mờ tái
hiện trong đầy thôi á , leader chạy từ
bàn lấy mẫu sang bàn test , mỗi khi thấy một thành viên trong đội làm khác là
được chỉnh ngay , bộ PPE rất nóng và thấy đâu đó những giọt mồ hôi lăn dài và
thấm đẫm trên da , những giọt mồ hôi rơi liên tục ở tấm chắn phòng hộ thế nhưng
vẫn thấy đâu đó được tinh thần chiến đấu mãnh
liệt của anh trưởng đội tôi càng thêm trân quý và cố gắng . Ôi một ngày làm việc
sáng chiều thật mệt mỏi cũng đã khép lại với nhiều niềm vui , và tôi nhớ rất rõ
dù rằng tối hôm qua được dặn là 5h phải thức để 5h40 lên xe về điểm tập kết để
đi lấy mẫu , thế nhưng một pha thẳng giấc từ 21h đêm đến 5h30 sáng , ôi cái gì
thế không phải tự thức đâu nha đó là một tiếng gọi của anh leader ấy , tôi mở mắt
ra như chẳng biết gì , ảnh đưa đồng hồ cho tôi xem , và tôi đọc :" 5h30 á
" , và hai mắt tôi xoay một vòng , ui ! Rồi đã hiểu mình trễ rồi sau đó tất
bật chuẩn bị và cũng kịp giờ lên xe đi . Có lẽ hôm qua hơi đuối thật nhưng vẫn
vui bởi đồng đội luôn bên cạnh sẽ không bỏ một ai ở lại đâu . Rồi dần dần ngày
trôi qua chúng tôi quen dần với những gì diễn ra , thật cảm động các cô chú ở
đây rất dễ thương , " con có khát lắm không ?" cuối buổi chú khu vực
còn tặng đội tôi mỗi đứa một ly nước mía gọi là siêu to khổng lồ ấy , ôi ngọt
biết bao , chú nói con cứ lấy đi , chú làm rất kỹ nên đừng sợ , tôi nở nụ cười
và rồi cảm ơn rối rít .Thật ấm áp bởi tình thương của dân càng làm cho tôi thêm
một năng lượng tích cực để chiến đấu hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình . và rồi
chiến dịch sắp hết , thật may mắn khu vực của tôi trong 9 ngày chiến đấu chưa bắt
được con vịt nào , ôi thèm vịt nấu chao thế nhưng chả có vịt để nấu , cũng vui
bởi màu xanh dần đến , hy vọng màu xanh vẫn tiếp tục xanh để người dân dần được
trở lại cuộc sống ban đầu bởi hiện tại cuộc sống khá chật vật và khó chịu .Và
đúng lúc anh trai khu vực tặng đội chúng tôi một nồi vịt nấu chao , chú nói đây
là vịt xiêm thịt ngon ngọt lắm , và rồi một đêm đầy hơi men và ngủ rất ngon
nhưng vẫn không quên nói lời cảm ơn đến anh trai dễ thương ấy .
Và rồi đến ngày về , hoàn
thành cách ly đệm được trở về trọ , ôi thật vui vì mình đã hoàn thành nhiệm vụ
,được tận hưởng những ngày ngủ đến 8h bởi đi làm đâu có ngày mà được ngủ lâu
đâu , 5h là phải dậy ời nói vậy chứ mấy bửa cách ly đệm ngủ tầm 7h không ấy .
Thế nhưng cuộc sống chưa thể trở lại bình thường mới được bởi đâu đó vẫn còn
nhiều ca bệnh ngoài cộng đồng thì nguy cơ vẫn còn đó thế là tiếp tục giãn cách
xã hội , đúng lúc ấy trường tôi có đoàn tham gia hỗ
trợ TP.HCM ,các bạn làm việc rất chăm chỉ và lòng nhiệt huyết thật làm tôi càng
thêm ngưỡng mộ và quyết định tham gia một đợt " Chiến dịch Cần Thơ Xanh
" đợt hai nửa. Có lẽ giờ đây tôi đã có kinh nghiệm một ít từ chiến dịch vừa
rồi nên tôi được làm leader mới cho đợt mới , đợt này chúng tôi tham gia công
tác ở Thốt Nốt , cũng như ban đầu leader phải là người quản lý đội chịu trách
nhiệm cũng cao lắm đấy. Có lẽ nhiều ngày đầu hơi vất vả nhưng luôn có đồng đội
bên cạnh như một phần sang sẽ công việc , mỗi ngày trôi qua như là một kỷ
niệm đẹp đối với chúng tôi , nhân đợt này ngay dịp tết Trung thu và rồi một câu
chuyện hưởng ứng , tôi và các bạn tất bật chuẩn bị một "đêm ấm tình trăng
" , chiều làm về rồi cả đội liên kết với nhau tất bật , người làm việc này
, làm việc kia công việc tỷ mỹ thì để bàn tay khéo léo của các bạn nữ trong
team , và rồi chúng tôi có một đêm trăng thật vui và có nhiều kỷ niệm .
Có lẽ những ngày tham gia tình nguyện chống dịch như là những bài học , học những kinh nghiệm và kỹ năng sống , để trang bị cho bản thân mai sau, tôi được kết nối thêm những người bạn, chúng ta từ không quen biết nhau bỗng dưng trở nên thân hơn và sâu đậm hơn , như một anh em trong một nhà , chúng ta đoàn kết và mang chung một chí hướng quyết tâm chung tay đẩy lùi đại dịch ấy , và không quên gửi lời cảm ơn đến thầy cô , các anh chị từ ủy ban xã , phường và tình đồng đội trong những ngày qua , những ngày ta chiến đấu cùng nhau . Nhớ lắm những tháng ngày anh em mình bên nhau, bởi tuổi trẻ mang một sắc áo xanh , một màu cờ hy vọng , và cũng mong rằng đại dịch nhanh chóng qua đi để những ngày nhộn nhịp được trở về , nhớ lắm .
Hình ảnh đẹp từ chiến dịch :
Một ngày làm việc của đội , các anh chị chung team luôn hỗ trợ nhau hết mình , lúc này đang đợi đọc kết quả ấy
Cả đội thể hiện quyết tâm của đội ,đồng lòng chiến đấu và đẩy lùi đại dịch này
Chúng em cảm ơn các anh chị đã luôn sát cánh bên tụi em như một đại gia đình
Sơn Văn Nửa - Lớp YT-K44