Nhật ký sinh viên tình nguyện: Giấu mẹ bầu đi chống dịch
Lượt xem: 184
Đi chống dịch, tôi mới thấu hết tinh thần đồng đội. Các anh chị coi tôi như em út trong nhà mà hết mực yêu thương. Ở đây, tôi chỉ thấy niềm vui mà không thấy nỗi buồn nào cả.
Chiến dịch cần thơ xanh 1, tối ngày 9/8/2021
-
Alo, mẹ ạ? Con đang ở Thốt Nốt. Con đang
đi chống dịch
-
Là ở đâu? Sao lại đi chống dịch? Sao
không ở nhà đi mà đi làm gì, nguy hiểm lắm. Rồi bây giờ nói cho mẹ để làm gì?
Mày đi rồi mày mới báo là sao?
-
Con sợ mẹ lo lắng, ảnh hưởng đến sức khỏe.
Mẹ đang mang em bé mà.
-
Thì cũng phải gọi điện hỏi ý kiến gia
đình chứ, sao tự quyết định dại thế hả con?
-
Mẹ ơi, con học y mà. Tình hình dịch bệnh
như này sao con ở nhà cho được.
-
Tùy, giờ lớn rồi, muốn làm gì thì làm…..
Tút…tút…tút…
Đúng
vậy, tôi đã giấu gia đình mình để tham gia vào tuyến đầu chống dịch. Những tưởng
gia đình sẽ tự hào về tôi lắm khi nghe tin tôi góp sức mình cống hiến cho đất
nước, nhưng sự lo lắng của mẹ dành cho tôi còn lớn hơn cả. Mới chỉ 20 tuổi, tôi
cứ nghĩ mình phải làm việc gì đó để cống hiến cho xã hội thôi, vậy mà tôi lại
làm cho mẹ buồn lòng nhiều hơn.
Tối ngày 12/8/2021
Mẹ
chủ động gọi, mẹ đã khóc và trách “sao mà dại thế hả con, dịch bệnh như vầy lây
cho thì khổ”. Mẹ ơi, con cũng sợ dịch bệnh chứ, nhưng con sợ hơn là Cần Thơ
không kiểm soát được bệnh dịch. Chỉ trấn an mẹ bằng câu nói đùa “con đi chống dịch,
Cần Thơ hết dịch mẹ đẻ tha hồ dễ nhé, mẹ yên tâm, trường con tập huấn kỹ càng lắm,
ở đây con được các thầy cô quan tâm, địa phương yêu mến và con có những đồng đội
luôn sát cánh bên con. Con sẽ bình an trở về, mẹ tin ở con nhé”
Tối ngày 14/8/2021
Tôi
gọi Mẹ Hôm nay Mẹ đã vui hơn, câu đầu tiên Mẹ hỏi “Con và bạn cùng nhóm mạnh khỏe
phải không”. Mấy ngày nay Mẹ suy nghỉ nhiều và tự hào về con lắm,…đọc được tin
trên trang thông tin trường con Mẹ thấy an tâm hơn.
Mẹ
video call và cổ vũ tinh thần cho con trai
Đi
chống dịch, tôi mới thấu hết tinh thần đồng đội. Các anh chị coi tôi như em út
trong nhà mà hết mực yêu thương. Ở đây, tôi chỉ thấy niềm vui mà không thấy nỗi
buồn nào cả. Khi sống và làm việc với chiến hữu cùng chí hướng, cùng muốn cống
hiến sức mình dẹp dịch, tôi và các anh chị cứ như anh em ruột vậy.
Hình
ảnh:đồng đội ở địa bàn lấy mẫu phường Trung Nhứt- Thốt Nốt-TP Cần Thơ
Mẹ
à, mọi người đối xử với con rất tốt, mọi thứ đều ổn, mẹ yên tâm nhé. Sau chiến
dịch này, Cần Thơ xanh rồi, con lại về với mẹ, chăm sóc mẹ bầu của con. Con
mong mẹ đừng lo lắng cho con quá, hãy giữ gìn sức khỏe. Và con xin lỗi, con xin
lỗi mẹ vì đã không xin lời khuyên của mẹ trước, đã làm cho mẹ buồn lòng.
Con mãi yêu mẹ!
Nguyễn Đình Đậu, Sinh viên tình nguyện lấy mẫu cộng đồng- Chiến dịch Cần Thơ Xanh 1