Nhật ký sinh viên tình nguyện: Lời cám ơn chưa kịp nói

25/09/2021

Lượt xem: 306

Tính đến bây giờ, tôi, từ một cô gái nhu mì ở độ tuổi đôi mươi, thắm thoát thoi đưa giờ đây đã là một cô sinh viên ngành y học dự phòng bước vào năm thứ 6 của môi trường Đại học, vinh dự hơn nữa là đã được “trải nghiệm” trở thành “người chiến sĩ nơi tuyến đầu chống dịch”.

image001.jpg

Sinh viên Huỳnh Út Giào những ngày đầu tham gia lấy mẫu tại Vĩnh Long

Nhớ lại những ngày mới chập chững bước vào giảng đường của Trường Đại học Y Dược Cần Thơ, tôi đã tự nhận thức được rằng để theo đuổi ngành y mà đặc biệt là y học dự phòng phải cố gắng gấp trăm lần, thậm chí gấp ngàn lần so với ngành khác, bởi tính chất đặc thù của ngành mà tôi ao ước theo đuổi từ khi còn trên ghế nhà trường, còn khoác lên mình bộ áo dài trắng tinh khôi của tuổi học trò. Trên môi trường giảng đường học thuật này, tôi đã từng học các môn liên quan đến dịch bệnh như: dịch tể học, y học đối phó thảm họa,...cũng đã được tiếp xúc với các cụm từ: "dịch", "đại dịch", "số ca mắc",... Cũng như bao nhiêu bạn sinh viên khác, đã và đang học các môn liên quan đến dịch bệnh hay đại dịch, không ai trong chúng tôi có thể hình dung, tưởng tượng được sẽ phải trải mình qua “thảm hoạ” này trong hoàn cảnh, thời điểm như thế này! Qua những gì tôi được giảng dạy đã xây dựng nên nhận thức cho tôi, vì vậy tôi ý thức được những diễn biến và ảnh hưởng và hậu quả vô cùng nghiêm trọng mà dịch bệnh Covid-19 đem lại.

image001.jpg 

Sinh viên Huỳnh Út Giào tham gia lấy mẫu PCR cộng đồng tại khu vực 8, phường Hưng Phú, Quận Cái Răng, TP Cần Thơ

               Kể từ ngày đầu tiên Việt Nam ghi nhận có ca mắc Covid-19 đầu tiên là vào ngày 23/01/2020 tính đến nay đã hơn 2 năm. Hơn ai cả, chính tôi khá hiểu sự ảnh hưởng, hậu quả, mất mát và đau thương mà “con” virus này mang lại cho mảnh đất, con người Việt Nam hiền hòa và nhân hậu này. Báo chí hằng ngày, hằng giờ thậm chí từng phút giây đưa tin về những hậu quả mà Đại dịch đã gây ra: nạn thất nghiệp, gia đình xa cách, 10 chiến sĩ Công an hy sinh, hàng ngàn trẻ em mồ côi do cha mẹ tử vong vì dịch, đau lòng hơn cả là thước phim tư liệu “Ranh giới”,…. Tất cả, tất cả đã hiện lên trước mắt tôi một thảm cảnh, quá sức đoạn trường, bi đát. Trong nhận thức một cô sinh viên có lối sống nội tâm, khép nép trước sự việc, mọi thứ xung quanh như tôi bỗng sáng lên một ý thức, một suy nghĩ, không cho phép bản thân mình thờ ơ với mọi thứ diễn ra xung quanh nữa, dù thân con gái, phận nữ nhi nhưng là “dòng dõi bà Trưng, bà Triệu”, tôi quyết định sẽ làm một điều gì đó, tay chung tay với mọi người, xã hội, ý thức đã dẫn đến hành động và thế là tôi đã quyết định điền link đăng kí tham gia tình nguyện trở thành “người chiến sĩ trên tuyến đầu chống dịch”. Khi chưa điền link đăng ký, chưa trở thành một cô “chiến sĩ chống dịch”, tôi cứ sợ mọi thứ, sợ hết này tới thứ kia, cứ nghĩ là sẽ cực khổ như trên ti vi vẫn hay chiếu, sợ gia đình không cho phép, sợ không đảm đương, tháo vác được các công việc,… Nhưng không, trái lại với những suy nghĩ mông lung, có phần hơi ít kỷ của mình, bước vào “trận chiến” chúng tôi không hề đơn độc mà thay vào đó là luôn nhận được  sự quan tâm, chăm sóc và  những lời động viên từ nhiều đối tượng, nhờ những điều tưởng chừng bình thường đó nhưng đó đã tạo nên cho chúng tôi sức mạnh vô cùng lớn, giúp cho chúng tôi làm nên những điều phi thường.

image001.jpg 

Sinh viên Huỳnh Út Giào tham gia chiến dịch Cần Thơ Xanh đợt 1 tại khu căn cứ Vườn Mận, khu vực Bình Thường B, phường Long Tuyền, quận Bình Thủy, TP Cần Thơ

              Ngay từ đầu tôi đã nói tôi thuộc tuýp người sống khá nội tâm, không giỏi giao tiếp với mọi người. Bởi vậy, nếu hỏi tôi tiếc nuối gì nhất sau khi tham gia các Chiến dịch truy vết, bóc tách F0 ra khỏi cộng đồng, tôi sẽ trả lời là NỢ TẤT CẢ LỜI CẢM ƠN. Qua những dòng nhật ký này, cho tôi được phép thổ lộ lời cảm ơn đến tất cả những người lo từng bữa cơm, cám ơn các thầy cô, mạnh thường quân, các bạn bên bếp ăn nhà trường đã cho em ăn những suất cơm thơm ngon, đầy đủ dinh dưỡng. Và kế đó cũng không quên những anh chị thành Đoàn và các khách sạn đã cho chúng em nơi ở sạch sẽ, thoáng mát để chúng em nghỉ ngơi sau những buổi làm việc. Cùng rong rủi, đưa đón mọi địa điểm giúp chúng em sớm hoàn thành nhiệm vụ: cám ơn nhà xe Phương Trang và Vũ Linh, những chú tài xế thân thiện, luôn động viên bọn em cố gắng, vì các chú cũng đang cố gắng từng ngày chống lại đại dịch. Bên cạnh đó,  em xin được cảm ơn và tri ân những người đang ngày đêm âm thầm làm nhiệm vụ: chú công an túc trực ngoài đường, các chú dân quân túc trực các chốt chặn, các chú tổ trưởng khu vực/ khu phố đã hỗ trợ bố trí những địa điểm cho sinh viên lấy mẫu,... cám ơn tất cả những ai đang chung tay đẩy lùi dịch bệnh. Hơn hết, em xin cảm ơn đến đông đảo bà con nhân dân nơi em đã thực hiện nhiệm vụ, cảm ơn bà con mình đã cùng với đoàn, đồng lòng, đồng sức hỗ trợ cho tụi em được hoàn thành nhiệm vụ của mình.

image001.jpg 

Sinh viên Huỳnh Út Giào tham gia lấy mẫu cộng đồng tại thị trấn Kiên Lương, tỉnh Kiên Giang

              Mọi người, cho phép em được nói lời cảm ơn từ tận nơi lòng chân thành, mộc mạc của mình gửi đến mọi người,  lời Cám ơn nhiệt thành và nồng ấm nhất! Qua 2 tháng tham gia vào chiến dịch, bản thân tôi càng thấy sự vất vả của các chiến sĩ áo trắng trong tuyến đầu chống dịch: nỗi nhớ nhà, những buổi ăn tạm, nghỉ ngơi vội vàng không thật sự thoải mái, những mồ hôi đầm đìa trong bộ đồ bảo hộ,...chỉ biết cám ơn và tri ân thật sự, sự hy sinh của các anh chị em cô chú nơi tuyến đầu không một câu ca, ngôn từ, giấy mực nào  có thể nói đủ, nói đúng hết những gian lao, hy sinh, vất vả ấy.

              Và cuối cùng tôi xin gửi lời cám ơn tới các thành viên trong gia đình tôi. Cám ơn ba mẹ luôn lo lắng và dõi theo từng hoạt động của con. Cám ơn ba mẹ ngày ấy cho con học ngành y, để hôm nay con gái mới có thể góp một chút sức này công cuộc chống dịch. Cám ơn ba mẹ đã tin tưởng con, lúc nào cũng động viên con mạnh mẽ và nhắc nhở con ăn uống đúng buổi. Cám ơn các anh chị lúc nào cũng gọi điện động viên và an ủi và kể những câu chuyện vui giúp út giảm bớt áp lực mỗi ngày.


Huỳnh Út Giào- lớp YHDP khóa 42