Nhật ký sinh viên tình nguyện: Mình và nỗi sợ

02/09/2021

Lượt xem: 576

Trong suốt chuyến hành trình chống dịch của mình, câu hỏi mà mình được hỏi nhiều nhất là: “Có sợ không? Tiếp xúc f0 nhiều như vậy có lo không? Lỡ mà nhiễm rồi sao?” Mình chỉ cười khì rồi bảo: “Nếu mà sợ thì em đâu có đi.” Miệng nói vậy thôi chứ trong lòng cũng lo lắng lắm chứ. Những ngày mới bắt đầu công việc, tiếp xúc gần với f0 để làm PCR cho họ, bản thân mình rụt rè lắm. Mặc dù luôn tuân thủ nguyên tắc và đúng quy trình của Bộ Y Tế nhưng lòng vẫn sợ những điều “chẳng may”.

Những nỗi sợ rốt cuộc là gì mà tại sao lại khiến chúng ta bất an đến vậy? Những nỗi sợ rốt cuộc có hình hài thế nào, to nhỏ ra sao mà lại có một sức mạnh huỷ diệt khủng khiếp đến vậy? 

Chỉ có một cách để bớt sợ: đi xuyên qua nỗi sợ bằng cách làm cái điều mình sợ. Haha.  

Nỗi sợ thật ra chỉ là một thứ nằm trên bề mặt. Tận sâu trong nỗi sợ đó là sự tổn thương của chúng ta bạn ạ. Vậy nên hãy học cách vượt qua điều đó.  

Tại sao sợ mà vẫn làm?

Tại vì không làm thì sẽ không biết mình có thật sự làm được hay không.  

Dù vậy, nỗi sợ không biến mất hoàn toàn sau mỗi lần mình thực hiện một điều gì đó. Nhưng nếu đứng lùi lại và nhìn, nỗi sợ đã có phần teo đi. Vui chứ, vui vì nỗi sợ đã không phải là thứ giới hạn khả năng của mình nữa. Vui vì mình có thể vượt qua được chính mình.  

Vậy, xét cho cùng, những nỗi sợ đó chẳng ai mang đến cho chúng ta cả. Là do chính chúng ta, chính chúng ta dựng nên mọi thứ rồi cảm thấy mệt mỏi, bất an với chính mình. 

Nhưng cuộc đời thật thú vị khi gần đây mình lại được dúi vào tay một thử thách khác. Mình chưa từng gặp nên chưa biết phải làm gì, nhưng trực giác đã chỉ cho mình thấy cái hướng mình cần đi rồi. Mình sẽ phải làm những điều mình chưa bao giờ làm và phải mặt dày lên để nắm bắt mọi cơ hội mình có thể thử. Vui. Chắc chắn sẽ vui. Và nếu có thất bại thì cũng xứng đáng vì mình đã không để mọi thứ trôi qua trước mắt.  

Hôm nay là một ngày thú vị, khác với cái sự thú vị mình được nếm vào ngày hôm qua. Mình đọc được nhiều quyển sách, gặp được các Bật tiền bối tâm huyết, gặp được nhiều người trẻ yêu nghề và yêu đời quá. Vũ trụ ban cho mình một thử thách, vậy mình sẽ dùng tất cả những điều có được trong tận tâm can để chiến thắng nó. Sợ hãi, nhưng sẽ làm. Vì chẳng có gì để mất. Và đời thật ngắn để bỏ lỡ hihi.  

Từ hôm nay, bạn hãy thử nhìn vào nỗi sợ của bản thân và trò chuyện với chúng xem. Mình đã làm vậy và vượt qua được một vài nỗi sợ nên bạn chắc chắn cũng sẽ làm được thôi.  

Các bạn trẻ nước Việt ơi! Chúng ta hãy cùng đồng lòng, ai có sức dùng sức, ai nhiều trí dùng mưu, ai sợ hãi thì cũng cùng nhau vượt qua nhé. Mình tin rằng, chỉ cần đủ nỗ lực và cố gắng, tất cả mọi thứ đều sẽ được đền đáp một cách xứng đáng. Một ngày sớm nhất, đất nước mình sẽ thanh bình trở lại đúng với quốc hiệu của Tổ Quốc: Độc lập - Tự do - Hạnh phúc.  

Nỗi sợ - chỉ là cảm giác.  

Quận 4, TPHCM - Quốc Khánh 2021. 



Lý Huyền Trân - Sinh viên tình nguyện Trường Đại học Y Dược Cần Thơ