Nhật ký tình nguyện - Chốt IC3
Lượt xem: 1476
COVID
19 - cơn đại dịch “có một không hai” trong lịch sử nhân loại với số người mắc
và tử vong ngày càng tăng một cách chóng mặt. Trước tình hình đó, mặc dù cảm
giác lo bị mắc bệnh là không thể tránh khỏi nhưng với trách nhiệm là sinh viên
Y5 là “bác sĩ tương lai” và là người con của đất Cần Thơ tôi không thể nào ngồi
yên được và may mắn thay tôi được tạo rất nhiều điều kiện để đóng góp sức mình
cho công cuộc chống dịch của quê hương
Ngày
25/03/2020, tôi và các bạn được nhà trường phân công về xã Vĩnh Trinh, huyện
Vĩnh Thạnh để hổ trợ khai báo Y Tế qua app NCOVI. Rời xa thành thị về với nông
thôn lúc đầu cũng có tý lo lắng một phần cũng vì bất ngờ quá. Nhưng khi đến nơi
được các cô chú anh ở UBND đón tiếp nhiệt tình, được hít thở không khí trong
lành, được các anh bộ đội ở Xã Đội chăm lo từng miếng ăn giấc ngủ, được các cô
chú ở xã Vĩnh Phụng hổ trợ hết mình trong công việc, tôi tự nhủ: “thì ra làm
tình nguyện lại sướng như vậy, giống như đi du lịch hơn”.
Nhưng
vui ngắn chẳng tày gang, ngày 31/03/2020, trước tình hình dịch diễn biến khó lường,
Chính Phủ ban hành chỉ thị 16 về “Cách ly xã hội” tôi buộc phải ngừng công việc,
chia tay Vĩnh Trinh khăn gói về quê (tất nhiên là sau 1 buổi tiệc chia tay ấm
cúng)
Ngày
01/04/2020, về tới nhà tôi rất là chán chường: “vậy là nữa tháng tới nằm ở nhà
hả ta? Chán thế!”. Nhưng vào buổi chiều chưa kịp chán thì cô Thảo phòng CTSV gọi
xác nhận đăng kí đi tình nguyện đợt 2, tôi vui như mở cờ. Đến tối thì có chị Bé
Hai liên lạc vào group Zalo mang tên “Chiến dịch 2 IC3 cầu vượt CT”, lúc này
câu đầu tiên trong đầu tôi là: “IC3 Cầu vượt Cần Thơ là chổ nào?” (dân Cần Thơ
gì kì cục). Tới khi hỏi chị hướng dẫn thì nhận được câu trả lời: “Chị cũng
không biết em ơi!” mùa dịch nên mọi thứ đều gấp gáp hết mà.
Trưa
ngày 02/04/2020, với vài dòng chỉ đường của anh CSGT và hướng dẫn ở nhà của mẹ,
tôi lên đường và may mắn thay: tôi lạc vào chốt Big C của anh Thọ và nhờ anh Thọ
chỉ đường. Những ngày đầu chốt IC3 rất là thiếu thốn: chỉ có vài cây dù chia
nhau, nhân lực cũng ít ngoài các anh CGST hướng dẫn xe thì chỉ có các anh chị
bên Y Tế địa phương và 6 người chúng tôi. Giữa cái nắng như đổ lửa chúng tôi bắt
tay vào làm, các anh chị thì đo nhiệt độ còn 5 người chúng tôi khai thác thông
tin và một bạn nhập liệu, ai cũng mệt nhưng đều cố gắng, lửa nhiệt huyết, quyết
tâm chống dịch còn dữ dội hơn nắng ngoài đường.
Những
ngày tiếp theo tình hình trạm ngày càng tốt dần lên, từ vài cây dù giờ đây đã
có nhiều phông bạt, mái che nắng đầy đủ hơn. Với sự tăng cường của lực lượng
Đoàn Viên để làm công tác khai thác thông tin thì vấn đề nhân lực cũng được giải
quyết. Chúng tôi rút về công tác nhập liệu, tưởng chừng công việc này nhẹ nhàng
hơn nhưng dưới cái nắng, sự gấp gáp của dòng xe thì các dòng chữ của anh chị
khai thác thông tin cũng “gấp gáp” theo, mỗi dòng thông tin lúc này như một đoạn
mã từ dễ tới khó mà bọn tôi phải giải quyết. Vì yêu cầu thông tin phải chính
xác cho việc truy xuất nếu có dấu hiệu nghi dịch, thì chúng tôi phải tập trung
cao độ để đảm bảo không nhầm lẫn.
Công
việc như thế nhưng chúng tôi còn phải đảm bảo một nghĩa vụ khác, đó là …. ăn uống.
Vâng ở chốt IC3 có một câu đùa là “Ăn uống là nghĩa vụ chứ không phải quyền lợi”.
Với sự quan tâm của các cấp chính quyền, các công ty, doanh nghiệp và người dân
thì chúng tôi được hỗ trợ rất nhiều đồ ăn thức uống: từ cơm phần đổi món mỗi
ngày, phở, bò kho, cơm gà Lê Trang, đến trà sữa, rễ tranh, cà phê, nước mát, sữa
Yakult,.. không thể nào kể hết được. Với những sự quan tâm, tình cảm như thế
chúng tôi không thể nào bỏ phí được và cân nặng của chúng tôi chắc chắn tăng
theo mỗi ngày tình nguyện. Lại 1 lần tự nhủ: “Đi tình nguyện sướng vậy sao”
Ngày
13/04/2020, sau nhiều ngày nắng thì bất ngờ trời đổ cơn mưa. Tôi thì nhà xa,
các bạn tua trước đã trực thêm giờ của tôi để tôi khỏi phải đi dưới mưa. Tôi rất
hoang mang vì sợ mưa ảnh hưởng đến công việc, nhưng nghe kể lại các anh dân
phòng, CA địa phương đã đào rãnh ngăn nước chống ngập, che chắn chổ làm việc của
chúng tôi, các bạn Đoàn Viên đội mưa để lấy thông tin đảm bảo cho công việc tiếp
tục. Ngoài trời đổ mưa, nhưng trong long tôi cảm thấy ấm áp lạ thường.
Ngày
15/04/2020, 12 sinh viên tình nguyện ở trạm IC3 được nhà trường trao giấy khen
cho thành tích đạt được trong công cuộc chống dịch. Tấm giấy khen mang đến niềm
vui, sự tự hào rất lơn cho tôi rằng mình cũng đã đóng góp phần nào đó cho công
cuộc chống dịch như chống giặt.
Ngày
22/04/2020, sau 21 ngày Cần Thơ cách ly xã hội, cũng là 21 ngày tôi tham gia
tình nguyện ở chốt IC3 thì tình hình dịch trong nước cũng đã có nhiều dấu hiệu
khả quan, nhiều khả năng là ngày mai chốt IC3 sẽ ngừng công việc của mình.
Tôi
viết nhật ký này như 1 bức thư gửi cho bản thân để lưu lại những kĩ niệm khó
quên của đợt dịch lịch sử. Qua đó muốn gửi lời cảm ơn tới Trường DHYD Cần Thơ,
sở Y Tế và các cấp Chính Quyền đã tạo điều kiện cho tôi được làm công việc tình
nguyện này. Cảm ơn anh Việt trưởng chốt đã quan tâm chăm sóc chúng em. Cảm ơn
anh chị Y tế địa phương, Y tế học đường, Y bác sĩ của BV Tim mạch đã chỉ dạy em
những kinh nghiệm quý báu trong bước đường hành nghề sau này. Cảm ơn các bạn
Đoàn Viên, các anh CA, CSGT đã hỗ trợ trong công việc. Cảm ơn các mạnh thường
quân tài trợ. Cảm ơn chị Bé Hai, anh Hảo đã hướng dẫn em. Cảm ơn các bạn trong
đội tình nguyện đã giúp đỡ tôi rất nhiều. Cảm ơn chốt IC3 vì đã cho tôi những
ngày sống thật sự rất ý nghĩa. Xin cảm ơn rất nhiều.
Phan Thanh Huy, tình nguyên viên chốt IC3
.