Nhật ký tình nguyện - Chốt cầu dẫn IC3
Lượt xem: 991
Hôm nay đã là ngày
cuối cùng của giai đoạn cách ly xã hội theo Chỉ thị 16 của Thủ tướng Chính Phủ.
Lúc đầu tôi thật sự phân vân khi đăng ký tham gia tình nguyện đợt 2 này, và cuối
cùng tôi cũng đã có mặt tại đây - chốt IC3 - để cùng với mọi người trải qua hơn
20 ngày tình nguyện đầy ý nghĩa và ấm áp tình người.
Ngày đầu đến chốt,
tôi khá bất ngờ. Dưới cái nắng gay gắt mà chỉ có vỏn vẹn 4 5 cây dù to để che nắng
cho gần 20 con người, tuy khó khăn về vật chất nhưng ai ai cũng niềm nở, vui vẻ
với nhau, chia sẻ với nhau từ chai nước đến hộp cơm, gói mì. Và không để lực lượng
tại chốt phải khó khăn khi làm nhiệm vụ, với sự quan tâm của các cấp chính quyền,
hiện tại chốt đã có chỗ che nắng che mưa và khá đầy đủ về vật chất.
Dù dưới cái nắng
gay gắt giữa trưa hay bất chợt cơn mưa rào đầu mùa kéo đến nhưng tại chốt vẫn
không thiếu tiếng cười nói của mọi người cùng động viên nhau vượt qua thời điểm
khó khăn này. Và không thể nào quên, mỗi khi bữa sáng hay cơm trưa được mang đến,
sẽ có người anh dễ thương kêu gọi mọi người cùng ăn: " Anh Chị ơi có đồ ăn
sáng rồi!", "Ăn đi mấy em!", "Em ăn chưa? Sao anh chưa thấy
em ăn?", "Phạt em ăn 2 phần nha!",... Ở đây việc ăn là nghĩa vụ
và trách nhiệm, không chịu ăn sẽ bị ép ăn, bởi vậy ai mà không tăng cân chứ??
Không chỉ có thế,
IC3 được người dân thương rất nhiều. Cứ vài ngày là lại có mạnh thường quân đến
cho mì, cho nước,...có chú bán trái cây ghé vào gửi chốt vài ký trái cây cho mọi
người ăn bồi bổ, nào là ổi, thanh long, cam,..., chú còn chu đáo hỏi có dao gọt
trái cây không, có muối chấm không chú mang ra cho. Hay có khi là ly cà phê
thơm phức giúp mọi người tỉnh táo hơn giữa cái
trưa nắng gắt.
Giờ đây, lúc tôi
đang gõ những dòng này thì ngoài kia, các anh chị lực lượng đã dọn dẹp chốt
xong để trả lại đoạn đường như ban đầu cho người dân. Sẽ không còn mỗi sáng dậy
thật sớm để chuẩn bị ra chốt, mong chờ xem hôm nay được ăn sáng món gì, cuối ca
thì báo cáo hôm nay có bao nhiêu phương tiện vào Cần Thơ, rảnh thì rồi
"tám" với nhau xem nay "đắt" hay "ế" hơn hôm qua
hay không. Sau đợt này, mỗi bạn đã luyện cho mình ngón tay điêu luyện và nhớ được
chính xác địa chỉ của những địa điểm các phương tiện thường ghé nếu đến Cần Thơ
- nơi mà đó giờ chỉ nhớ đường đến được đó mà không rõ chính xác địa chỉ là gì.
Các bạn hỏi nhau rằng: "Nay bữa cuối hả mấy bạn?", "Không ra chốt
nữa tui không biết làm gì luôn!", hay là của anh chị quản lý nhóm: "
Mấy đứa có muốn tham gia nữa hông nếu đợt tình nguyện kéo dài thêm?", tất
nhiên câu trả lời luôn là sẽ tham gia nữa. Hay là anh công an dễ thương tiếc là
sau này sao có dịp cắt dưa hấu cho mọi người trong chốt ăn nữa?
Tuy mệt đấy, tuy cực đấy nhưng sẽ chẳng là gì với chúng tôi tại
nơi đây. Mỗi ngày gặp nhau là mỗi ngày với những câu chuyện khác nhau, kỷ niệm
khác nhau, sau này sẽ chẳng tìm được ở nơi nào nữa và có thể là suốt cuộc đời
mình để có thể gặp gỡ, làm việc với những con người như vậy, có được những kỷ
niệm đẹp như vậy, để mỗi khi nhớ lại, ta sẽ mỉm cười và tự hào rằng: CHÚNG TÔI
YÊU IC3.
Chúc mọi người công
tác và học tập thật tốt, và đừng quên rằng chúng ta có hẹn khi hết dịch nhé!!
……0h30p, ngày 23/04/2020
Danh Nguyễn Kim Dung
.