Nhật ký tình nguyện: Con đi bảo trọng, Mẹ luôn tin tưởng ở con

23/09/2021

Lượt xem: 196

Đó là những lời căn dặn mà mẹ tôi đã dành cho tôi khi tôi quyết định tham gia đăng ký hỗ trợ chống dịch tại Thành phố Hồ Chí Minh. Đã gần một tháng trôi qua, tôi đã cùng đồng đội của mình ra sức cố gắng hoàn thành nhiệm vụ được giao.

-Mệt không? Rất mệt, những ngày đầu tôi không thể ăn nổi phần cơm của mình vì lúc đó tay chân tôi rã rời, chỉ muốn nằm dài ra để nghỉ ngơi. Dần dần tôi mới quen được nhịp độ, khối lượng và áp lực công việc.

-Chán không? Câu trả lời là Không. Ở đây tôi có rất nhiều niềm vui, được quen biết nhiều bạn mới- những con người xa lạ gặp nhau bởi lòng trắc ẩn, đem lòng yêu mến, cảm thương người dân Sài Thành đang phải đối mặt với cơn đại dịch thảm khóc này, chưa bao giờ tôi thấy lằn ranh sự sống và cái chết thật mong manh.

Ở đây chúng tôi, những cá thể riêng biệt nhưng hòa làm một chủ thể, chăm sóc, bảo bọc, thương yêu nhau. Tôi cảm thấy mình thật may mắn khi nhận được sự quan tâm rất nhiều từ phía Nhà trường và Địa phương; sự chở che, dìu dắt tận tâm từ Anh Thầy Trưởng đoàn; sự lo lắng, chăm sóc từng miếng ăn, giấc ngủ từ Anh Chị hậu cần. Và chúng tôi luôn tự nhắc nhở nhau: "BẢN THÂN AN TOÀN. ĐỘI HÌNH AN TOÀN. MỌI NGƯỜI AN TOÀN" , "KỸ LƯỠNG KHÔNG BAO GIỜ THỪA. MỘT GIÂY LƠ LÀ, CẢ ĐỘI HÌNH ÂN HẬN". Chúng ta cùng nhau góp sức trẻ của mình, cố gắng thật nhiều và luôn bình an nhé đồng đội thân yêu của tôi! Cảm ơn vì đã cho tôi nhiều kỉ niệm đến thế.

Cuối cùng, tôi muốn tỏ bày sự nhớ nhà tha thiết, tôi nhớ gia đình thân yêu của tôi, nhớ những bữa cơm ấm cúng của mẹ. "Con nhớ Mẹ, nhớ rất nhiều..." 

 image001.jpg

"...Mất bao lâu

Để được ngồi cạnh bên nhau

Kể nhau nghe

Những chuyện thường ngày vẫn thế

Hẹn những lo lắng bủa vây

Nhẹ nhàng đặt ngăn nắp bên hiên nhà

Bình yên trở về ấp ôm nơi vòng tay nhau..."

-Đã bao lâu (Nhạc sỹ Đông Phong).







Sinh viên Hồ Anh Khang, lớp YD- K42, đang tham gia hỗ trợ chống dịch tại huyện Cần Giờ, Thành phố Hồ Chí Minh.