Nhật ký tình nguyện: Viết cho những người tôi yêu thương

07/09/2021

Lượt xem: 438

Nhật ký ngày 7 tháng 9. Viết cho những người tôi yêu thương. “Ngày em ra đi em chỉ mang con tim hành lý”. Khi mình viết những dòng này ấy là lúc mình đã ở thành phố Hồ Chí Minh tham gia tình nguyện cùng thầy cô và nhiều bạn sinh viên CTUMP khác.

Gửi cho ba má. Con tham gia tình nguyện, dù có lo lắng khuyên bảo nhưng vì đứa con đã lớn, tự quyết được cuộc đời mình thì khi nhất quyết đi chống dịch nơi nguy hiểm, ba má sau cùng vẫn ủng hộ hết mực. Ba má dặn dò nhiều lắm, ba má cũng giữ sức khoẻ đó nha, con vẫn liên lạc về mà. Ba má yên tâm, ngày con về sẽ báo bình an cho ba má và anh hai liền.

image001.jpg

Sinh viên tình nguyện Trường Đại học Y Dược Cần Thơ tham gia thực hiện lấy mẫu xét nghiệm covid-19 cộng đồng tại TP Hồ Chí Minh

Gửi cho chúng bạn mình. Mình đi mình nhớ các bạn nhiều lắm, không còn những dòng tin nhắn tán gẫu đêm khuya, không còn những buổi nói chuyện thường nhật qua điện thoại. Tạm gác lại thôi. Mình đi tiền tuyến, bạn bè nơi hậu phương vẫn luôn dõi theo và gửi những lời chúc sức khoẻ cho mình.

Gửi cho các bạn trẻ cùng lên Sài Gòn. Các bạn cũng như mình, luôn canh cánh trong lòng về dịch bệnh còn đang diễn biến hết sức phức tạp và ảnh hưởng sức khoẻ, cuộc sống của mọi người. Chúng ta là những người trẻ, là những sinh viên Y dược luôn sẵn sàng tham gia khi có cơ hội dù là tâm dịch với 1 niềm hy vọng chung: dịch bệnh sớm được kiểm soát, người dân sớm quay lại với nhịp sống thường ngày và một xã hội bình thường mới hậu đại dịch. Mình xin mượn lời nhắc nhở của thầy – người vẫn đang đồng hành cùng chúng ta ngay lúc này: “Mỗi chúng ta là 1 mắc xích, phải luôn đoàn kết hoàn thành nhiệm vụ chung, phải biết bảo vệ an toàn cho bản thân, vì chính lúc ta bảo vệ an toàn cho bản thân là lúc ta bảo vệ sức khoẻ cho những người khác.”

image003-.jpg

Sinh viên tình nguyện Trường Đại học Y dược Cần Thơ tham gia thực hiện lấy mẫu xét nghiệm covid-19 cộng đồng tại TP Hồ Chí Minh

Gửi thầy, cô. Quý thầy cô có lẽ là những người vất vả nhất. Ngay khi nhận công văn điều động của Bộ Y tế, thầy cô đã tất bật, chuẩn bị tập huấn cho chúng em, mong chúng em trang bị đầy đủ kiến thức, các thầy cô hướng dẫn tận tình, chỉ bảo từ chút một tất cả chỉ mong các em được an toàn và hoàn thành nhiệm vụ. Hơn thế nữa, các thầy cô, anh chị tiếp tục đồng hành, theo dõi và nhắc nhở chúng em hàng ngày sau một ngày hoàn thành nhiệm vụ. Một lần nữa em xin cảm ơn các thầy,cô. Mong một ngày thầy trò chúng ta lại gặp nhau trên giảng đường, trong bệnh viện ở những tiết học lâm sàng như trước kia.

Gửi cho các Y bác sĩ, các anh quân nhân, các bạn tình nguyện viên, những người tham gia chống dịch. Nơi tâm dịch, ta mới nhận ra hết thảy mọi người đang nỗ lực cùng nhau đẩy lùi dịch bệnh. Các bạn, các anh chị các cô chú ấy đã hy sinh thời gian hạnh phúc, gạt qua sự nguy hiểm của bản thân để ra tiền tuyến đương đầu với dịch bệnh. Hỏi họ điều gì đáng sợ nhất, họ chỉ trả lời rằng sợ bản thân bị bệnh thì về nhiễm cho người thân gia đình, lực lượng y tế bị thiếu hụt không còn ai chăm sóc bệnh nhận, không còn ai làm việc được nữa. Tôi tự hỏi có bao giờ họ lo dành chút lo lắng cho chính bản thân họ không. Ước mong sao tất cả mọi người đều giữ sức khoẻ, bình an và tiếp tục giữ vững ý chí kiên cường, các anh chị cô chú chính là những chiến sĩ thực sự. Xin gửi lởi cảm ơn, biết ơn sâu sắc đến các Y bác sĩ, các anh chị tình nguyện viên và những người đang ngày đêm nơi tâm dịch.

Xin gửi 1 dòng nhỏ, ở nhà lo học bài chờ mình về nha.


Sinh viên tình nguyện Bùi Thanh Sơn, lớp YT khóa 45