Nhật ký truy vết tại tỉnh Vĩnh Long

16/07/2021

Lượt xem: 167

Vĩnh Long ngày 13/7/2021, Tôi là Nguyễn Thái Ánh - một sinh viên năm thứ 5 của Trường Đại học Y Dược Cần Thơ - một thành viên nhỏ trong nhóm truy vết góp sức giúp tỉnh Vĩnh Long vượt qua đợt khó khăn vì Covid-19.

Vài ngày trước chúng tôi vẫn đang ở nhà trọ, học online, lướt face thì vô tình nhìn thấy thông báo Nhà trường cần thành lập đội tình nguyện tham gia phòng chống covid hỗ trợ các tỉnh: lúc đấy tôi có chút chần chừ, tôi nghĩ liệu mình có đủ sức, đủ khả năng giúp sức không! Nhưng không lâu sau đó, bạn bè cùng lớp - những người cùng ngồi chung giảng đường với tôi 4 năm qua đã hăng hái tham gia và cùng kêu gọi mọi người đăng ký cùng mình. Lần này thôi không chút do dự, liền bảo “Anh ơi! Em tham gia” một câu ngắn như vậy nhưng đó là tất cả sự nhiệt huyết trong tôi. Vậy là tôi và các bạn được thêm vào danh sách, không lâu sau chúng tôi được tập huấn tại trường. Chúng tôi tập trung vô cùng, không dám bỏ qua một chi tiết nhỏ vì biết chuyến đi này nguy hiểm và quan trọng biết nhường nào. Sau tập huấn mình được tiêm mũi vacxin covid đầu tiên; các bạn biết đấy, sau chích vacxin là khoảng thời gian không dễ dàng một chút nào, đau, sốt, mệt mỏi, ăn uống kém là đều không tránh khỏi nhưng đó cũng chỉ là phần thể xác, sao thắng được tinh thần hăng hái lên đường hướng về Vĩnh Long của chúng tôi. Hôm ra quân, ai cũng nở nụ cười trên mặt dù trước mắt sẽ là con virus đã gây thương tổn cho đất nước ta không hề nhỏ cả về người lẫn của cải. Nghe lời động viên, dặn dò của thầy Hiệu trưởng (thầy Nguyễn Trung Kiên thân yêu), mỗi chúng tôi không dám quên từ nào, những lời đó như tiếp thêm lửa chúng tôi hoàn thành nhiệm vụ được giao. Và 1...2…3… lên đường nào! Cánh cửa xe mở ra, chúng tôi đã đến Vĩnh long sau gần 1 giờ đồng hồ, thật bất ngờ vì lần này chúng tôi được nghỉ ngơi tại một khách sạn đầy đủ tiện nghi (vì lúc đi chúng tôi nghĩ mình sẽ được ở tại khách sạn thường không được to rộng, đầy đủ như thế này).

Chúng tôi nhận phòng, vội vàng về phòng đã nhận để soạn đồ ra, nghỉ ngơi sớm cho chuyến đi thật sớm vào ngày mai. Ngày 12/7/2021, chúng tôi ra quân ngày đầu tiên, vệ sinh cá nhân nhanh, ăn sáng vội, lên đồ ra tuyến đầu chống dịch.

image001.jpg

Nhóm ngày đầu ra quân tại Vĩnh Long

Điều tôi bất ngờ hơn là sự nhiệt tình, nhiệt huyết, vui vẻ giúp đỡ chúng tôi của các anh chị ở đây, chỉ cần các bạn muốn anh chị sẽ giúp không chút nề hà, thật cảm động biết bao khi một người vừa gặp chủ động ngồi dưới chân bạn, quấn cho từng bạn từng miếng băng keo khi đồ bảo hộ bị hở, anh chị liên tục hỏi “chật không em, em dễ chịu không, em thấy sao” vì các anh chị biết rằng khi mặc đồ vào chúng tôi sẽ chiến đấu 4-5 tiếng liền.

image001.jpg

Sinh viên chuẩn bị đồ bảo hộ thực hiện nhiệm vụ

Tất cả đã xong, lên đường. Đến nơi, mỗi chúng tôi đều ngỡ ngàng mà bảo “ôi” thật sự rất nhiều công nhân đang chờ mọi người ạ. Nhưng không để sự ngỡ ngàng làm chậm tiến độ lâu hơn chúng tôi lao vào việc ngay mỗi người mỗi đội mỗi việc ai vào vị trí ấy. Dù chuẩn bị tâm lý sẵn nhưng chúng tôi cũng không khỏi mệt và khó chịu bởi đồ bảo hộ nóng và khó thở đến nhường nào, tự an ủi nhau bảo nhau “cố gắng, sẽ làm được” vậy mà 4 tiếng qua nhanh lắm các bạn ạ.

image001.jpg

Sinh viên thực hiện lấy mẫu xét nghiệm cho công nhân khu cộng nghiệp Hòa phú, Vĩnh Long

image001.jpg

Sinh viên thực hiện lấy mẫu xét nghiệm cho công nhân khu cộng nghiệp Hòa phú, Vĩnh Long

image001.jpg

Sinh viên thực hiện lấy mẫu xét nghiệm cho công nhân khu cộng nghiệp Hòa phú, Vĩnh Long

Đội mới đến thay thế, chúng tôi thay bảo hộ lên xe chở về khách sạn. Vừa đến cửa các Anh, Chị đã chờ chúng tôi về tự bao giờ kèm những câu hỏi hang thắm thiết “Em mệt không, chắc đói lắm rồi đồ ăn chuẩn bị xong cả rồi”. Vậy đấy bấy nhiêu thôi mệt mõi tan nhanh các bạn ạ. Sự mà nói cũng muốn kể các bạn nghe về chi tiết đồ ăn nhưng nhiều không kể siết. Nào phở, cháo, gà kho, trứng, bánh ngọt, trái cây.. nhiều hơn nữa.

image001.jpg

Hình ảnh anh chị tất bật bửa cơm cho mọi người

Đồ ăn thì nhiều vậy đấy nhưng ai nào dám ăn nhiều ăn lâu, vì còn vội về phòng nghỉ chuẩn bị cho case sau lúc 15h hôm nay. Thời gian nhanh như cơn gió vừa ngả lưng đã đến giờ đi tiếp. Mọi người tập họp, 1 lần nữa trong ngày chúng tôi mặc áo bảo hộ lần nữa lần này thì không còn luống cuốn như trước ai cũng nhanh vội, vì biết các bạn case 2 đang chờ. Đến nơi nhìn thấy các bạn case 2 ai cũng mệt nhừ, mồ hôi như tắm, không để các bạn đợi lâu người mới thay người cũ lao vào tiếp tục công việc.

Mọi thứ cứ như vậy rồi ngày này qua ngày nọ, mọi người thay nhau cố gắng nay đã là ngày cuối chúng tôi chi viện Vĩnh Long, mai chúng tôi lại về lại Cần Thơ, chi viện cho Cần Thơ đang rất cần sức chúng tôi.

Ngày hôm nay thật vui, tự hào nhóm chúng tôi đã hỗ trợ các y bác sỹ thu được trên 20.000 nghìn mẫu. Một buổi chiều, sau khi hoàn thành nhiệm vụ, bàn giao công việc lại cho ca trực sau, nhẹ nhàng ra ngoài, bỗng nghe đoạn nhạc vang lên từ chiếc loa di động của một bạn tình nguyện viên “Việt Nam tôi đó, ngàn năm sáng tươi, Việt Nam tôi đó ở trong trái tim”, đột nhiên khóe mắt cay cay, lòng phấn khởi quên đi mệt mõi bao ngày qua kèm theo là sự tự hào khôn siết, Việt Nam là vậy dù thời bình hay chiến, dù có xảy ra chuyện gì chúng tôi luôn đoàn kết “CHỈ CẦN CÁC BẠN GỌI, CHÚNG TÔI LUÔN SẴN SÀNG”

Một số hình ảnh trong lúc thực thi nhiệm vụ của nhóm:

image001.jpg

image001.jpg

image001.jpg

image001.jpg




Nguyễn Thái Ánh - Sinh viên Trường Đại học Y Dược Cần Thơ