Những chuyến đi của ước mơ tuổi trẻ

21/10/2021

Lượt xem: 504

Nhật ký chiến dịch “Cần Thơ Xanh”: “Đi chống dịch tiếp không bạn ơi? Để lại được khoác lên màu áo xanh bảo hộ ấy, để thực hiện điều mong muốn chưa trọn vẹn của tụi mình.”

Đó là lời rủ rê của mình dành cho nhỏ bạn thân, ngay khi nhận được thông báo từ nhà trường về việc kêu gọi sinh viên tham gia chiến dịch tình nguyện truy vết lấy mẫu xét nghiệm tại Cần Thơ - thành phố thân yêu của chúng mình. 

Thật ra, mình và nhỏ bạn đã tham gia chiến dịch một lần rồi. Nhưng mãi đến ngày trở về nhà, bọn mình mới chợt nhận ra trong vô vàn tiếc nuối: chúng mình vẫn chưa kịp lưu lại một khoảnh khắc nào trong bộ đồ bảo hộ và trong nhiệt huyết được giúp đỡ cộng đồng chống lại dịch Covid-19! 

Chính vì thế bọn mình cảm thấy vô cùng tiếc nuối về hành trình đã qua và tự hứa nếu có cơ hội bọn mình sẽ lại khoác lên màu áo tình nguyện lại đi tiếp, đi tiếp để thực không chỉ ước mơ của bọn mình mà còn cả ước mơ của người dân toàn thành phố. Thế là cũng đến ngày chiến dịch Cần Thơ Xanh 2 bắt đầu, khác với chiến dịch trước, lần này bọn mình phải di chuyển đến từng hộ dân để thực hiện công tác lấy mẫu nhằm hạn chế lây chéo cho người dân. Công việc này đòi hỏi bọn mình phải di chuyển ở những đoạn đường dài, với bộ đồ bảo hộ siêu “hot” vượt mọi điều kiện thời tiết lúc nắng, lúc mưa điều này đã phần nào làm bọn mình thấm mệt.

image001.jpg 

Trong cái nắng gắt buổi chiều, thì những bóng mát ven đường là địa điểm dừng chân tuyệt vời. Từ đội 9-An Bình.

 

Trong những lúc khó khăn đó, mình luôn nhận được sự động viên và san sẻ của những đồng đội như là: “Mày mệt rồi, ngồi nghỉ xíu đi để tao làm cho”, “Đưa đồ đây tao xách cho nè”hay những câu nói từ nhà dân vọng ra:”Nhìn tụi nó thấy thương quá he bà”, “Sinh viên Đại học Y dược phải hông? Cố gắng lên nhẹ tụi con!”. Chính những lời chia sẻ ấy làm mình cảm thấy vô cùng ấm lòng và tự nhủ bản thân phải quyết tâm hơn nữa để hoàn thành tốt nhiệm vụ không phụ sự kỳ vọng của mọi người.

 

image001.jpg Mình nhận được rất nhiều sự san sẻ từ  đồng đội trong những ngày đi lấy mẫu cộng đồng. Đội 9-An Bình.


image001.jpg

Chiếc nón được anh Quân nhân tài trợ cho mình để chống lại cái nắng nóng giữa trưa

 

Hiện tại, khi viết những dòng chia sẻ này thì mình đang trong thời gian cách ly sau khi hoàn thành nhiệm vụ. Đã gần một tháng trôi qua kể từ khi chiến dịch Cần Thơ Xanh 2 bắt đầu, mình đã có rất nhiều kỷ niệm cùng những người đồng đội với những ngày rong ruổi khắp các nẻo đường của thành phố Cần Thơ để lấy mẫu. Những ngày cùng ăn cùng ngủ, cùng chia sẻ những món quà đầy tình cảm trân trọng của người dân thành phố, những anh, chị, cô, bác, chú, dì,.. đã yêu thương và coi chúng mình như thành viên ruột thịt trong gia đình đã trở thành một phần ký ức đẹp tươi giữa sự u ám của đại dịch.  

Mình đã kịp lưu lại những khoảnh khắc không thể nào quên ấy cho riêng mình, để nhắc mình nhớ về những ngày mà mình đã tự hào như thế nào khi được là một sinh viên của Trường Đại học Y Dược Cần Thơ, khi được khoác lên mình bộ quần áo bảo hộ và xông pha khắp các nẻo đường thành phố để góp một phần nào công sức vào cuộc chiến chống dịch, đem lại màu xanh cho cả thành phố, cả đất nước. Mình rất có niềm tin rằng, đại dịch rồi sẽ mau qua đi, nếu chúng ta chung sức chung lòng, màu xanh rồi sẽ lại phủ khắp thành phố thân thương.




Phạm Nhựt Trường - Lớp YG khóa 43