Sài Gòn - Chuyến đi tự hào
Lượt xem: 429
Vào một ngày cuối tháng 8, tôi cùng đoàn hơn hai trăm cán bộ, sinh viên lên đường hỗ trợ Sài Gòn chống dịch. Ngày ra quân, mọi người đều rất quyết tâm mang tinh thần thiện nguyện, ngọn lửa tuổi trẻ và chút sức lực của mình giúp thành phố mang tên Bác vượt qua “giai đoạn khó khăn” mà dịch bệnh Covid mang lại.
Từng có thời gian lưu trú và học tập ở Sài Gòn, tôi được Sài
Gòn dang tay đón nhận, che chở nên trong tôi luôn có ý niệm nợ Sài Gòn một món
nợ ân tình, nên chuyến đi lần này như chuyến đi về lại nơi ơn nghĩa để đền đáp
một chút nghĩa ơn.
Sau một chuyến đi dài, Sài Gòn
hiện lên trước mắt tôi thật khác lạ, thay vào sự nhộn nhịp, đông vui thường
thấy đó là không khí trầm mặc, những con đường vắng bóng người, những khu chợ,
khu mua sắm đóng cửa im ỉm. Cứ như Sài Gòn đang ngủ nhưng thực ra Sài Gòn
“bệnh”, “bệnh nặng” thật rồi. Dù đã chuẩn bị tâm lý từ trước nhưng khi thấy
cảnh tượng đó tôi vẫn không thể kìm được nước mắt tuôn trào. Buồn đó, nhưng tôi
quyết biến nỗi buồn đó thành sức mạnh, quyết tâm góp sức mình giúp Sài Gòn vực
dậy, vượt qua cơn bạo bệnh để vươn lên như vị thế mà Sài Gòn vốn có.
Những ngày đầu chống dịch tại
Sài Gòn, có quá nhiều khó khăn, từ môi trường làm việc quá khắc nghiệt, nguy cơ
lây nhiễm rất cao, vật tư y tế thiếu thốn, … Các em sinh viên phải mặc những bộ
đồ bảo hộ bằng nilon làm việc giữa cái nắng đầu thu của Sài Gòn, mồ hôi ướt như
tắm, rồi có những đội phải làm việc tận 20 giờ đêm mà chưa được ăn chiều,… Khó
khăn, gian khổ là vậy, nhưng các em không hề nản chí, với tình thần hết mình vì
cộng đồng các em đã thích ứng và hoà nhập rất nhanh, công việc ngày càng trôi
chảy hơn, đóng góp được nhiều hơn vào công tác chống dịch của địa phương, Các
em không nề hà bất cứ công việc gì, từ lấy mẫu cộng đồng, tiêm vaccine, cấp
phát thuốc cho F0, cấp phát rau củ, nhu yếu phẩm cho các gia đình khó khăn,
…miễn việc gì có ích cho cộng đồng, có ích cho công tác phòng chống dịch là các
em nhiệt tình tham gia. Với tinh thần đó các em dần được cán bộ địa phương tin
tưởng và yêu quý.
Sinh viên ĐH Y Dược Cần Thơ tham gia lấy
mẫu cộng đồng tại TP. Hồ Chí Minh
Sinh viên ĐH Y Dược Cần Thơ tham gia soạn
và phát thuốc cho F0 tại TP. Hồ Chí Minh
Sinh viên ĐH Y Dược Cần Thơ tham gia tiêm
vaccine tại TP. Hồ Chí Minh
Sinh viên ĐH Y Dược Cần Thơ tham gia cấp
phát nhu yếu phẩm và tiền hỗ trợ cho người dân tại TP. Hồ Chí Minh
Khi những khó khăn ban đầu đã vượt qua thì
những việc không vui, không mong muốn nhất lại ập đến, đó là tin một số bạn
sinh viên trở thành F0, từ một bạn, hai bạn rồi số lượng tăng dần. Lúc nhận
được tin đó, tôi rất sợ, không phải sợ cho mình mà lo cho các em nhiều, trong
đầu tôi nghĩ các em bị nhiễm bệnh sẽ rất lo sợ và mất tình thần. Nhưng không,
những chiến sĩ của chúng ta không hệ bi quan, lo sợ. Các em mạnh mẽ đón nhận và
rất lạc quan dù phải vào bệnh viện dã chiến điều trị. Vào viện, các em không
nằm nghỉ ngơi, không cần người chăm sóc, lo lắng, mà ngược lại, các em trở
thành lực lượng hỗ trợ điều trị, chăm sóc, cấp phát thuốc và lấy mẫu xét nghiệm
trong khu điều trị. Các em vẫn là lực lượng chống dịch tuyến đầu dù trong người
đang mang bệnh, một căn bệnh mà nhiều người khiếp sợ. Hình ảnh lạc quan, nhiệt
tình tham gia công tác các em gửi về từ bệnh viện dã chiến làm tôi và cả đoàn
rất tự hào. Những điều đó làm tôi tin chắc rằng, với ý chí mạnh mẽ và lòng
quyết tâm các chiến sĩ CTUMP về trở về trong niềm vui chiến thắng.
Cô Nguyễn Minh Phương,
Thầy Nguyễn Thành Tấn nhận thư cảm ơn và quà lưu niệm từ UBND quận 11, Tp. Hồ
Chí Minh
Ngày đầu tháng 10, ngày đánh dấu Sài
Gòn thức dậy sau giấc ngủ dài cũng là ngày đoàn chiến sĩ chúng ta lên đường về
lại Cần Thơ yêu dấu. Ngồi trên xe, nhìn Sài Gòn dần lấy lại sinh khí, đường phố
Sài Gòn dần đông người qua lại, trên gương mặt, ánh mắt mọi người đều rạng rỡ
niềm vui,… lòng tôi lại lâng lâng niềm vui khó tả. Vui vì mình đã góp một phần
công sức, dù khá nhỏ nhoi, vào chiến thắng này.
Các cán bộ, sinh viên trường ĐH Y Dược Cần
Thơ nhận bằng khen từ lãnh đạo UBND quận 11, TP. Hồ Chí Minh
Tạm biệt Sài Gòn, kết thúc chuyến
hành trình tuổi trẻ với bao trải nghiệm khó quên. Qua chuyên đi, tôi học được
rất nhiều điều quý báo, những thứ đọng lại nhiều nhất trong tôi là sự tự hào.
Tôi tự hào về các cán bộ, các em sinh viên Trường Đại học Y Dược Cần Thơ - những
chiến sĩ anh dũng. Tôi tự hào vì mình là một thành viên của đại gia đình CTUMP.
Bs. Lê Chí Linh – Giảng viên Khoa Y