Tuổi trẻ đã giúp được gì cho quê hương mình?
Lượt xem: 89
Sinh ra và lớn lên ở mảnh đất Cần Thơ hiền hoà , một mảnh đất mà cứ nhắc đến là con người ta lại nghĩ đến sự yêu thương của người với người , nơi đầy những tiếng cười và tình yêu thương .
Ta vẫn thường hay nghe câu:
“ Cần Thơ gạo trắng nước trong
Ai đi đến đó lòng không muốn về. ”
Thật vậy! Một thành phố trực thuộc trung ương,
phát triển và năng động đến vậy mà nay lại phải im ắng đến lạ thường. Đại dịch
Corona đã đến và cướp đi những điều vốn dĩ tươi đẹp ấy, cướp đi sự nhộn nhịp phồn
hoa của nơi phố thị đèn màu này. Một mảnh đất thân thương, nay trở nên đáng
thương vô cùng! Bản thân là một sinh viên Y khoa khi thấy quê hương mình đang gặp
phải vấn đề dịch bệnh hoành hành, tình yêu thương và tinh thần đoàn kết chưa
bao giờ mạnh mẽ đến như vậy, là một thành viên nhỏ trong đại gia đình trường Đại
học Y Dược Cần Thơ mình sẵn sàng tham gia chiến dịch tình nguyện do trường kêu
gọi để quét sạch F0 ra khỏi cộng đồng, trả về một thành phố xanh đúng nghĩa, trả cho mọi
người cuộc sống bình yên, nhộn nhịp, trả cho trẻ con những nụ cười tuổi thơ hồn
nhiên tươi vui mà lứa tuổi ấy đáng phải có. Chẳng ngần ngại, chẳng sợ nguy hiểm
vì tuổi trẻ của mình đã có một phần kí ức thật đáng tự nào. Một tháng tham gia
tình nguyện đã rèn luyện cho mình rất nhiều, được ra ngoài cộng đồng để học hỏi
giao tiếp nhiều hơn, được tập huấn phòng chống dịch kĩ càng trước khi ra quân
càng giúp mình vững tâm hơn nữa , niềm tin mạnh mẽ về một sự bình yên gần nhất
vì tất cả chúng ta cùng nhau chung sức giúp nhau vượt qua đại dịch. Có những
ngày thời tiết Cần Thơ dịu dàng nên thơ thật sự, cũng có những ngày mưa như muốn
khóc thương cho số phận của những ai đang làm công tác tình nguyện rất vất vả.
Nhưng, không sao mình không cô đơn! Mình vẫn còn đồng đội! Vẫn còn sự trợ giúp
đắc lực từ phía chính quyền địa phương và sự hợp tác của người dân; mặc dù có nắng
mưa thất thường thì sự mệt mỏi cũng nhường lại cho nụ cười và tinh thần lạc
quan quyết tâm chống dịch.
Cùng nhau trải qua những “cơn mưa”.
Nếu có ai đó hỏi tôi: “ Có sợ không...? Có sợ
khi tham gia tình nguyện không?”, thì câu trả lời là: “ Có, sợ chứ!” Nhưng mình
được trường tập huấn rất kỹ càng để trang bị cho bản thân những kiến thức cơ bản
tự bảo vệ bản thân trước virus. Mình còn sức trẻ thì lo gì? Mình còn được trường
tiêm chủng đầy đủ để bảo vệ sức khỏe trước khi tham gia chiến dịch. Lúc quê hương,
đất nước đang rất cần sức trẻ hỗ trợ để góp phần đẩy lùi dịch bệnh nhằm xây dựng
quê hương, đất nước phát triển tốt đẹp, thì chắc chắn rằng sẽ không ai chối từ,
nhất là khi chúng ta là sinh viên Y khoa. Mang trong mình niềm tin hy vọng của
rất nhiều người, nhìn những chiến sĩ áo trắng áo xanh ngoài kia cũng đang gồng
mình tham gia chống dịch, bản thân lại càng có niềm tin đất nước chúng ta sẽ
chiến thắng dịch bệnh. “ Một cây làm chẳng nên non- Ba cây chụm lại nên hòn núi
cao” chỉ cần chúng ta đồng lòng quyết tâm giết kẻ thù chung- Virus Corona thì chắc chắn Cần Thơ và đất nước sẽ
“Xanh” lại như ngày nào! Và tôi tin điều đó sẽ sớm thành sự thật bởi tinh thần
và ý thức trách nhiệm của các bạn sinh viên tình nguyện và những người cùng góp
công trong chiến dịch này đều rất hăng hái, dũng cảm, không sợ hiểm nguy bất lợi
cho bản thân mà sẵn sàng hiến dâng sức mình vì lợi ích chung của cộng đồng.
Trên đường hỗ trợ phường Cái Khế
Nếu không có “ Chiến dịch Cần Thơ Xanh” tôi
đâu có thể có được một hành trình tuyệt vời đầy nhiệt huyết của tuổi đôi mươi,
và nếu không có CTUMP tôi đâu có thể góp cho quê hương mình một sức lực nhỏ
nhoi trên chiến trường chống dịch đầy nguy hiểm, chông gai và thách thức. Cảm
ơn trường đã tận tình quan tâm và cung cấp đầy đủ vật chất lẫn tinh thần cho
sinh viên tình nguyện chúng em. Cảm ơn trường đã đưa em đến với điểm hẹn “ Cần
Thơ Xanh”, để cho em hiểu được phần nào sự nhọc nhằn của đội ngũ y cán bộ ngày đêm
phải dốc hết sức mình hoàn thành nhiệm vụ, CTUMP là nơi đã đưa em đến gần với ước
mơ được sống và cống hiến cho đời mà em đã ao ước từ lâu, tự hào hơn khi được
thực hiện ước mơ “chung” của toàn nhân loại.
Em tự hào vì là một trong những mảnh ghép của
CTUMP.
Cảm ơn TYT phường An Cư- Cảm ơn bạn đã đồng hành cùng tôi!
Phạm Minh Luân – Lớp YT khoa 44